Vốn dĩ, Diệp Gia nghĩ rằng dù khó khăn đến mấy cũng thể nào gian nan đến mức . Nào ngờ, quá trình sinh nở kéo dài suốt một ngày một đêm. Đứa bé vốn ngoan ngoãn trong bụng, giờ phút như trở nên bướng bỉnh, mãi chẳng chịu đời. Cuối cùng, Diệp Gia yếu ớt thốt lên từng tiếng, nếu nhờ mảnh nhân sâm cứu mạng đặt lưỡi từ bên ngoài đưa , e rằng nàng sẽ còn chút sức lực nào mà ngủ .
Trong phòng vang lên những tiếng kêu than t.h.ả.m thiết, Chu Cảnh Sâm bóng dáng nàng vật vã ngừng, y từng chứng kiến cảnh tượng dày vò khủng khiếp đến .
Trước đây, y từng trọng thương, ở kiếp thậm chí còn lâm tình cảnh thập tử nhất sinh. y bao giờ chút e dè nào trong lòng. Đây là đầu tiên y thể thấu những gì đang diễn bên trong mà chỉ thấy một tràng tiếng kêu la, khiến cả y căng như dây cung. Chu Cảnh Sâm vô thức siết chặt ngón tay. Ngay cả khi tuyết rơi ngoài hành lang gió thổi bay lất phất vai, y cũng chẳng mảy may phản ứng.
Tiếng thét của Diệp Gia quá dữ dội, gia nương từng chịu đựng sự đau đớn tê tâm phế liệt đến thế…
Chu Cảnh Sâm thở dốc, chuyện sinh nở là điều chẳng thể can thiệp … Y khỏi suy nghĩ, y và gia nương chỉ cần một hài tử mà thôi, như là đủ. Từ nay về , y thề sẽ cầu thêm hài tử nào khác, một đứa là quá đủ .
Từ chiều tà hôm đến rạng đông hôm , từ bình minh đến tận lúc đêm về… Cuối cùng trong phòng cũng phát tiếng của hài tử, lúc Chu Cảnh Sâm mới tỉnh táo trở .
"Chủ tử là một tiểu thiếu gia, là một tiểu thiếu gia!" Giọng bà đỡ truyền tin vọng , bên trong vọng đến tiếng mừng rỡ của Dư thị. Sau một lúc lâu, cánh cửa đóng chặt rốt cuộc cũng mở , một tiếng thét mừng vang lên từ bên trong. Suốt một đêm ngủ, khuôn mặt Dư thị tràn đầy sự mệt mỏi nhưng cũng giấu nổi vẻ hân hoan. Bà vội vàng lao ôm chặt lấy cánh tay Chu Cảnh Sâm, ngừng run rẩy. lúc y chẳng còn màng gì đến bà, chỉ một lòng mong ngóng tin tức của Diệp Gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-708.html.]
"Đừng, bây giờ đừng đó." Dư thị vội vàng níu lấy : "Gia nương còn sửa sang xong xuôi, nếu bây giờ con đó, nàng sẽ nổi giận."
Diệp Gia tuy tính tình trầm tĩnh, nhưng cũng thể giữ chút thể diện cho bản . Nàng sinh nở xong, hai chân còn đang dang rộng, nơi hạ đầy m.á.u me, nàng để kẻ khác thấy cảnh tượng chật vật . Chu Cảnh Sâm tuy lòng nóng như lửa đốt, vẫn đành yên chờ đợi.
Đợi đến khi Diệp Tứ giúp Diệp Gia sửa sang, y phục tắm rửa xong xuôi, rốt cuộc, Chu Cảnh Sâm cũng gặp Diệp Gia.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hắn im lặng thêm lời nào, chóp mũi ngửi thấy mùi huyết tanh nồng nặc, đôi mắt rõ mồn một từng chậu nước pha m.á.u lượt mang ngoài. Chàng cởi áo ngoài, cẩn trọng khoác lên Diệp Gia đang nhắm nghiền mắt, bất động, nhẹ nhàng ôm nàng trở về tẩm phòng. Hài tử vẫn an trong nôi cạnh đó. Dư thị trông thấy ôm nương tử rời , toan cất lời thì Diệp tứ khẽ kéo tay áo, hiệu sang một bên.
Dư thị ngẩn giây lát, Diệp tứ bèn thì thầm:
"Hình như tỷ phu đang nổi cơn thịnh nộ."
Dư thị liếc bóng lưng Chu Cảnh Sâm đang dần khuất cánh cửa, quả nhiên nhận đúng là như . Nhi tử của bà, vốn là kẻ lòng kiên định, chẳng mảy may tức giận là gì, một kẻ khẩu phật tâm xà trời sinh, mà giờ đây bất thường nóng giận. Cẩn trọng ôm lấy cháu trai, bà lẩm bẩm: "Con tức giận điều gì? Nó nào chịu nỗi vất vả khi sinh con..."