Mặc dù binh sĩ trong trại dù am tường việc xây dựng, song cũng ít từng thực hành qua. Chỉ cần hướng dẫn họ, họ đều thể thực hiện .
Chu Cảnh Sâm về tới kịp nghỉ ngơi, dẫu cho những việc cần y đích giám sát. Song, bởi vì một việc tiến hành danh nghĩa của y, nên y cùng họ gánh vác thanh danh. Chu Cảnh Sâm kẻ phô trương thiện tâm mà cầu hồi báo; thăng tiến, tự nhiên sẽ khao khát danh tiếng cùng sự ủng hộ của bá tánh. Bởi , y nào thể thờ ơ với phú quý công danh. Giờ đây, khi những điều lợi ích cho dân chúng, bọn họ nên tận dụng cơ hội để truyền bá đạo lý nhân đức, tỏ rõ lòng yêu thương dân chúng, quả là nhất cử lưỡng tiện.
Đương nhiên, trong chuyện thể thiếu sự giúp sức của Diệp Gia. Tuy rằng Diệp Gia đang m.a.n.g t.h.a.i nên khó bề đích xuất đầu lộ diện, nhưng việc dựng trạm phát cháo cần điều phái những kẻ quyền phò tá. Diệp Gia lập một cơ sở dung trong thị trấn, nơi vô kẻ bần hàn lang bạt thể tránh rét qua đông, no ấm hai bữa mỗi ngày.
Cơ sở dung Diệp Gia đặc biệt bố trí trong những trận binh đao từng xảy đây, ở một thị trấn lân cận. Vào lúc đó, nó đặc biệt thiết kế để cung cấp nhà ở tạm thời cho những nạn dân vì binh biến mà ly tán. Sau khi tình hình tại Toái Diệp trấn cùng Lý Bắc trấn dần định, những nạn dân lánh nạn cũng hồi hương. Cơ sở dung may mắn tàn phá, bởi Diệp Gia liền chủ động chuyển đổi nó thành một chốn từ thiện tựa như phúc lợi viện đời .
Cùng lúc đó, tại trấn Tử Hạ thuộc thôn Lạc Tứ, một thôn lạc trực thuộc trấn, ở phía Đông, một mái nhà trong thôn đang vang lên tiếng than ai oán.
Căn phòng đổ nát và chật hẹp chứa đầy những lỗ hổng hoác. Sau nhiều ngày tuyết rơi nặng hạt, tuyết chất thành đống cao ngút sân đình. Bởi vì tuyết quá dày đặc nên ngói lợp mái nhà trượt theo tuyết mà rơi xuống, căn phòng càng thêm xiêu vẹo, đổ nát. Gió lạnh rít gào luồn qua những ô cửa sổ nứt toác rộng tựa miệng giếng. Trong phòng, một bóng đang nức nở than . Ngoài cửa, khẽ thì thầm trao đổi. Nhìn cảnh tượng tiêu điều trong nhà, bọn họ khỏi thở dài thườn thượt.
"Chẳng lẽ hết củi than?" Một hán tử mặt đen, giấu gương mặt nứt nẻ vì giá rét, cất tiếng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-704.html.]
"Ai da, quả thực... Người trời ơi, cớ gì chẳng chừa cho tiện phụ một lối thoát? Chẳng nối dõi, khánh kiệt tiền bạc, tuổi già sức yếu, đến một đêm đông giá buốt cũng ai đoái hoài chăm sóc. Vừa lục lọi khắp nhà, cũng chỉ tìm thấy độc một chiếc áo khoác cũ nát, lớp lót bên trong cứng đờ. Ngày hôm qua, Lý lão thái còn bảo, hai ngày nữa sẽ sang nhà con gái trú đông..." Nữ nhân hỏi thăm khẽ lắc đầu, nức nở cất lời.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Ai chà, năm nay tiết trời dị thường, khắp chốn đều lạnh giá thấu xương."
"Chẳng ? Mới hôm qua, lão Dương nhà Dương Tam thúc cũng suýt nữa là qua khỏi đó thôi."
"Than ôi... Trời xanh nỡ đoạn tuyệt đường sống của ..."
Trong lúc bọn họ đang chuyện, ngoài sân, một đoàn đang tiến .
Thôn Tứ Đạo vốn nơi gần Đông Hương trấn nhất. Sau khi các thôn lân cận an bài thỏa, cuối cùng cũng đến lượt thôn Tứ Đạo. Nào ngờ, khi binh sĩ đóng quân tới nơi, tình cờ bắt gặp một t.h.i t.h.ể co ro, tử vong vì giá rét. Đông năm nay, xem những già góa cô độc trong thôn đều đang lâm cảnh khốn khó.
Tử vong vì giá rét vốn là chuyện thường tình. Ngay trong mỗi gia đình, cũng ít c.h.ế.t đói vì lương thực dự trữ trong nhà.