Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Vĩ Thanh, viên quan Công Bộ. Thì , bốn năm , liên lụy vụ án tham ô cứu trợ thiên tai lũ lụt ở Lĩnh Nam mà lưu đày. Xét xét , trong những triệu tập, lẽ chỉ duy nhất Triệu Vĩ Thanh là tương đối đáng tin cậy. Bốn gã còn phác thảo bản thiết kế chẳng khác nào lấy râu ông nọ cắm cằm bà . Chu Cảnh Sâm cũng ý định xử tử những , chỉ giữ Triệu Vĩ Thanh ở , còn đám thì trở về bổn địa.
Trong bảy , chỉ còn một. Chu Cảnh Sâm sai tìm nơi tắm rửa cho Triệu Vĩ Thanh, đó dẫn thẳng ngoại thành.
Triệu Vĩ Thanh nhậm chức ở Công Bộ lâu, vốn hiểu sâu rộng về phương diện xây dựng kiến trúc. Vừa đến chân tường thành, liền xem tháp canh . Tháp canh vốn là kiến trúc bằng gỗ. Khi Chu Cảnh Sâm xây dựng, chuyên chọn loại gỗ bạch dương cứng rắn. lẽ là do tháp xây cao hoặc tồn tại vài thiếu sót ở phần nền móng, nên tòa tháp canh thể trụ vững lâu dài.
"...Muốn sửa tòa tháp thì đổi một phương thức khảm hợp khác, cần một thợ mộc lão luyện." Sau khi quan sát kỹ lưỡng, Triệu Vĩ Thanh trầm ngâm một lát đưa kết luận: "Nếu tìm thợ mộc giỏi, tiểu nhân thể vẽ phác họa , chỉ cần giao cho thợ mộc theo là ."
Chu Cảnh Sâm cũng đoán lẽ là do phương thức khảm hợp đủ kiên cố, mấy tòa tháp canh mới dễ dàng tuyết đọng đè sập như . thợ mộc giỏi ở Tây Bắc quả thực nhiều, cây cối ở đây phong phú như Trung Nguyên. Phần lớn bá tánh ít dùng vật dụng bằng gỗ, nhà cửa cũng thường xây bằng gỗ. Nói cách khác, nghề mộc ở đây thực sự thịnh hành. Tay nghề đương nhiên kém hơn một thợ mộc lão luyện coi đây là nghề gia truyền ở Trung Nguyên. Song, chỉ cần Triệu Vĩ Thanh thể vẽ bản thiết kế, để thợ mộc theo, hẳn là thể thành.
Đã sớm đoán tình huống , tuy chút phiền phức nhưng Chu Cảnh Sâm cũng phản đối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-694.html.]
dẫn Triệu Vĩ Thanh về sắp xếp chỗ ở, bèn truyền lệnh cho tìm thợ mộc tay nghề . Vốn tưởng việc sẽ giải quyết chóng vánh, nào ngờ trì hoãn hơn mười ngày. Diệp Gia ở nhà quả thực buồn chán vô cùng, xem xong sổ sách, ngay cả cơm nước cũng cần nàng tự tay . Chợt nghĩ bây giờ trấn Lý Bắc chiến tranh, nếu là chuyện tu sửa tường thành, nàng thể giúp phần nào.
Thành thật mà , khi Chu Cảnh Sâm xây tường thành, Diệp Gia nghĩ đến việc thổ lộ với rằng nàng am hiểu kiến trúc. thấy dường như nắm những kiến thức liên quan, sự vụ bên thành trại cũng sắp đặt đó nên nàng gì thêm.
"Nương, nương xem tướng công ở thành trại bên gặp phiền toái gì ?" Diệp Gia chán nản tột cùng: "Đã mấy ngày trôi qua mà vẫn về." Dư thị tuyết rơi ngoài cửa sổ, bỗng nhiên liếc mắt Diệp Gia.
Không lão phu nhân quá sự tình, mà quả thực, hai vợ chồng thành hôn lâu, đây là đầu tiên lão phu nhân đích Diệp Gia nhắc đến Chu Cảnh Sâm. Trong nháy mắt, Dư thị hề cố ý đề cập đến chuyện . Chỉ ngoài cửa sổ : "Nơi biên tái phía Bắc chiến tranh, chắc chỉ là do gió tuyết quá lớn chậm trễ lộ trình, tạm thời thể về chăng?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Diệp Gia ngước ngoài cửa sổ, cũng thấy lời sai. Tuyết lớn như , xe ngựa ắt hẳn khó lòng di chuyển: "Trời năm nay lạnh quá, bá tánh nghèo hèn chịu đựng nổi ..."
Nàng sẽ luôn nhớ đến khung cảnh tứ phía lộng gió của Chu gia thuở nàng mới xuyên , lúc nàng giường, thể bất động. Dẫu đắp chăn dày, tay chân nàng vẫn lạnh ngắt. Thời điểm đó còn là lúc rét nhất, mà cái lạnh như cắt da cắt thịt hôm nay, quả thực chẳng khác nào cực hình lăng trì.