Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 689

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:56:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi thoa t.h.u.ố.c mỡ, thấy nàng vẫn còn dáng vẻ ủ rũ ủ ê, Chu Cảnh Sâm dậy đặt lọ lê hoa cao chỗ cũ, tiện tay cầm theo cái kéo nhỏ và một hộp đựng.

Diệp Gia nhướng mày nhưng động đậy.

Một lúc , Chu Cảnh Sâm . Hắn vén vạt áo lên, thẳng thớm bên cạnh Diệp Gia.

Diệp Gia chớp chớp mắt, chỉ thấy bên cạnh đột nhiên đưa tay nắm lấy tay nàng. Bàn tay lớn hơn tay nàng nhiều, thể ôm trọn. Diệp Gia mặc kệ chơi đùa với ngón tay , đó bỗng nhiên véo nhẹ một đầu ngón tay của nàng.

Diệp Gia: “Hả?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chu Cảnh Sâm để ý đến nàng, chỉ cúi đầu tỉ mỉ cắt tỉa móng tay nàng. Động tác quá đột ngột và bất ngờ đến nỗi Diệp Gia cứ thế trơ mắt cắt tỉa từng móng tay lởm chởm của .

Diệp Gia: “...”

Âm thanh lạch cạch của tiếng cắt móng tay hiểu vì khiến Diệp Gia lập tức nhớ tới những chú mèo cưng ở đời . Nàng cảm giác bây giờ chẳng khác gì những chú mèo cắt móng: “Này...”

Mí mắt Chu Cảnh Sâm hề ngước lên, cắt xong một tay khẽ nhếch môi: “Bàn tay ?”

Khựng một lát, Diệp Gia liền đưa bàn tay còn lên.

Loại kéo bây giờ thiết kế chuyên dụng để cắt móng tay như đời , quả thực khó để tự cắt tỉa. Diệp Gia vốn thuận tay , cắt móng tay trái thì dễ dàng, nhưng tay chẳng tề chỉnh. Nói trắng , những chiếc móng tay của nàng còn hình dáng vuông vức mà cắt thành hình tam giác nhọn hoắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-689.html.]

Chu Cảnh Sâm thấy những chiếc móng tay , nhất thời cảm thấy da đầu tê dại: “... May mà tay gãi cổ là bàn tay . Nếu , e rằng da thịt cổ nàng cũng tróc một lớp.”

Diệp Gia: “... Phu thê vốn là chim cùng rừng, đại nạn đến nơi ai nấy lo .”

"Dẫu nàng cất lời như , cũng sẽ chẳng để nàng cào cấu , nàng hãy dẹp bỏ ý niệm đó ." Chu Cảnh Sâm nét mặt nghiêm nghị, đầy một nén nhang sửa sang móng tay cho nàng thật tinh tươm. Hắn búng những móng tay vụn áo bào, nhất cử nhất động đều chu như một chuyên chăm sóc bệnh nhân của quý phủ .

Diệp Gia: "..." Để xem mai , ai sẽ là kẻ ngoài phơi nắng khi tuổi già sức yếu, thì vẫn còn định . ...

Năm nay là một mùa đông hiếm hoi rét buốt, ngay cả ở vùng Tây Bắc vốn giá lạnh quanh năm cũng coi là điều lạ thường.

Thuở cuối tháng mười năm ngoái, các hàng quán đôi bên đường phố vẫn vội đóng cửa, ánh dương vẫn còn rực rỡ. Song năm nay, tiết trời chuyển lạnh, các khu chợ sầm uất sớm đóng cửa hàng loạt. Trên phố xá hầu như chẳng thấy một cửa hiệu nào còn mở. Đa phần bá tánh khốn khó, còn kế sách nào chống chọi với cái lạnh thấu xương, đành cuộn trong căn nhà tồi tàn; e rằng những nhà trẻ nhỏ sức yếu ớt một chút cũng khó lòng vượt qua mùa đông khắc nghiệt .

Việc thể qua khỏi mùa đông xem là lẽ thường tình của dân chúng nơi đây. Dẫu cho thời buổi coi trọng việc con đàn cháu đống, phần lớn các gia đình đều tới bốn, năm con, nhưng nào mấy nhà nuôi dạy tất cả chúng trưởng thành. Tình cảnh càng phổ biến hơn ở đất Tây Bắc. giờ đây, Chu Cảnh Sâm tiếp quản vùng đất , tự nhiên lo liệu bách tính. Ngoài việc điều động binh lính từ Tây Bắc, tất nhiên còn chăm lo an sinh cho dân chúng địa phương.

Ban đêm dẫu hồi phủ muộn, cũng vẫn luôn bận rộn ngơi, lao tâm khổ tứ tìm cách cải thiện dân sinh của bá tánh địa phương.

Dùng bữa tối xong, Diệp Gia trở về phòng, chẳng bao lâu trong giấc nồng.

Giờ đây nàng thể để bản quá đỗi mệt mỏi, đêm đến thường chẳng cố thức khuya.

Chu Cảnh Sâm ngay ngắn cạnh bàn sách, duyệt văn thư. Ngọn đèn lồng nơi góc phòng tỏa ánh sáng vàng ấm áp. Gió lạnh thổi qua song cửa sổ, khung gỗ rung chuyển, phát âm thanh lạch cạch đều đặn.

 

Loading...