Diệp Gia đang định sẽ tìm dẫn đường xuống , thì Dư thị nhắc đến điều trọng yếu: "Vậy thì đúng lúc, khỏi tìm khác dẫn đường."
Dư thị và Diệp Gia đang trò chuyện trong phòng, đúng lúc , bên ngoài phòng, Diệp Tứ Muội vội vàng đóng cửa hàng trở về.
Diệp Gia thuật vắn tắt một , thẳng thắn rằng nếu buổi chiều việc gì, thì theo Tôn Tuấn xuống hầm xem xét một phen.
Tuy Diệp Tứ Muội thông minh bằng Diệp Gia, nhưng nàng vẫn lờ mờ cảm nhận sự khác lạ khi những gương mặt lạ xuất hiện trấn. Diệp Gia rõ, nàng còn , nhưng khi Diệp Gia đề cập, nàng tức tốc trở về. Chẳng qua nghĩ , Đông Hương trấn ngay đường biên giới giáp ranh giữa Đại Yến và năm quốc gia Tây Vực, thương nhân tấp nập qua là lẽ thường tình. Việc thỉnh thoảng xuất hiện vài gương mặt lạ cũng quá dễ để nhận điều bất thường.
"Tỷ chí , đương nhiên cẩn thận vẫn hơn." Diệp Tứ Muội cũng như Dư thị, xưa nay vẫn luôn lấy Diệp Gia kim chỉ nam: " Tuấn Tử ? Đã qua hai tháng, e rằng nó quên mất ."
Tính Tôn Tuấn năm nay cũng mới bảy tuổi, đứa trẻ quả thật trưởng thành sớm, song rốt cuộc cũng chỉ là một đứa trẻ.
"Đã quên cũng , chỉ là chút trắc trở." Trong tay Diệp Gia còn bản đồ cấu tạo của đường hầm ngầm, song việc gọi dẫn đường là để tránh lãng phí thời gian, bởi khí hầm thể , nếu ở lâu e sẽ ngất xỉu.
Dư thị gọi Tôn Tuấn , Tôn Tuấn Diệp Gia một cái, cúi đầu, gật đầu: "Ta nhớ rõ."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Ba , Diệp Gia gật đầu: "Ngươi cứ ngoài chơi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-668.html.]
Tiểu Lê mời Ba Trát Đồ đến, lúc cũng trở . Diệp Gia , bảo Diệp Tứ Muội gần đây nếu việc gì thì cần đến cửa hàng. Diệp Tứ Muội quản đến chuyện cửa hàng, lập tức lời Diệp Gia. Trong lòng Dư thị mơ hồ chút sầu lo, nhưng chuyện tới hiện giờ cũng chỉ quyết tâm mà . Diệp Gia với bọn họ thời gian gần đây nên ít ngoài, mới ngoài gặp Ba Trát Đồ.
Ba Trát Đồ sớm chờ ở phòng khách, thấy Diệp Gia đến, lập tức dậy.
Trên đường Tiểu Lê kể qua cho đôi điều, nên Diệp Gia cũng chẳng cần lặp . Bản Ba Trát Đồ ở Đông Hương trấn hai mục đích: một là bảo vệ Đông Hương trấn để quân Đột Quyết phương Bắc quấy nhiễu nơi , mục đích còn là bảo vệ gia quyến của Chu Cảnh Sâm. Diệp Gia kịp mở lời, sẽ sắp xếp một chi đội đến đây bảo vệ Chu gia.
"Chủ tử, chuyện Người cứ an tâm, thuộc hạ sẽ lập tức sắp xếp ngay." Ba Trát Đồ sớm rằng Diệp Gia thông minh, nhưng ngờ nàng thông minh đến mức . Trong lòng lúc khỏi thêm vài phần bội phục, suy nghĩ một lát tiếp lời : "Ta dẫn đến Tứ Đạo thôn điều tra, chuyện cụ thể thì đến ngày mai mới rõ."
Y dứt lời, căng thẳng trong lòng Diệp Gia cũng vơi phần nào: "Trong trấn nhiều gương mặt lạ, điều tra qua ?"
"Nghe phần lớn đều là thương nhân từ phương Nam và phương Đông tới." Chuyện Ba Trát Đồ cũng phát giác, bèn trấn an Diệp Gia: "Đa phần bọn họ đến đây là để giao dịch d.ư.ợ.c liệu. Chủ tử cần quá đỗi lo lắng, binh lính ở trạm gác vẫn đang quan sát kỹ càng."
Nghe những lời Ba Trát Đồ , Diệp Gia mới xem như tạm yên lòng.
Chiều ngày , Ba Trát Đồ điều một tiểu đội đến Chu gia. Diệp Gia sai sắp xếp nơi nghỉ ngơi, đoạn dẫn Dư thị, Diệp Tứ Muội cùng tùy tùng xuống hầm bí mật. Căn hầm của Chu gia ba lối : một ở trong phòng Diệp Gia, một ẩn trong núi giả ở hoa viên Đông Uyển, còn một giấu núi giả trong hồ ở hậu viện, vốn dành cho hạ nhân .
Cả đoàn xuống hầm bí mật, dĩ nhiên tránh né ngoài, cố ý dặn dò hạ nhân canh gác cho bất kỳ ai tiếp cận núi giả ở hậu viện.