Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:42:50
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bốn mắt , đàn bà cho là "ngoại tình" mặt hề một chút hổ nào. Nàng chỉ ung dung đối diện với như , những chột , mà còn lộ rõ vẻ hả hê, vui mừng tai ương của kẻ khác.

Chu Cảnh Sâm: "..."

Hồi lâu, rủ mắt xuống, tiến đến nắm chặt cổ tay Diệp Gia: "Nương tử, thôi, chẳng buổi chiều còn việc ư?"

Diệp Gia cúi đầu cổ tay đang nắm giữ, ngẩng đầu về phía phu quân.

Sắc mặt Chu Cảnh Sâm lạnh nhạt, ánh mắt buông xuống, vóc thẳng tắp. Tựa như hành động vô cùng tự nhiên, nâng ngón tay thon dài lên, ngón trỏ khẽ cong, nhẹ nhàng vén lọn tóc vương thái dương cho Diệp Gia.

Diệp Gia: "..."

Nàng đương nhiên cũng hề hất tay , chỉ chăm chú khẽ gật đầu.

Vợ chồng hai cứ thế rời khỏi quầy hàng. Đi ngoài một quãng xa, Chu Cảnh Sâm mới đầu thoáng qua thiếu niên cường tráng cao gầy trong đám đông.

Đôi mắt của thiếu niên lóe lên ánh sáng dị thường, hệt như chim dữ đang lượn vòng sa mạc. Ngược , điều đó khiến cảm thấy chút thú vị.

Hai về Chu gia, đến cổng thấy Dư thị sốt ruột đón . Dư thị ngừng hỏi han, dặn dò nhiều điều. Diệp Gia khéo léo thuật rằng Trương Xuân Phân gây chuyện, bảo bà qua đó hòa giải. Dư thị xong, là cái tên Trương Xuân Phân , nghĩ đến chính ả đẩy con dâu xuống sông khiến nó thập tử nhất sinh, lập tức nén mà rủa vài tiếng. Bà vốn giỏi mắng mỏ, chỉ buông vài lời như "khốn nạn".

Nhụy Tả Nhi cũng bắt chước theo, giậm chân thùm thụp, bi bô giọng trẻ thơ: "Khốn nạn!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-64.html.]

Diệp Gia thấy bất giác bật : "Nương, chuyện của , nương chớ bận tâm. Trương Xuân Phân cũng chẳng can hệ gì đến nhà . Chiều nay rảnh rỗi, nương cứ ghé vài thôn hỏi thăm xem nhà nào trứng . Nếu tiện thể, thì tậu mấy con dê con về nuôi ."

Mua sữa dê mãi cũng cách , chi bằng tự nuôi.

Diệp Gia xong, liền xoay rời gót. Chu Cảnh Sâm bên cạnh, cau mày bóng nàng xa. Hồi lâu, nén tiếng khe khẽ.

Nàng Diệp thị thật là cả gan! Ta hỏi, nàng đúng là dám qua mặt như thế, đến một lời phân trần cũng ?

Chuyện bán bánh củ cải tạm thời gác . Trong nhà vẫn còn mấy chục cân củ cải. Làm nhân bánh và bán cùng lắm chỉ mất nửa buổi sáng. Chiều đến, Dư thị rảnh rỗi rửa sạch củ cải , thái nhỏ trụng qua nước, để ráo chờ Diệp Gia về nhân bánh. Vả , chỉ còn ít ỏi, một nàng cũng thể xong. Trứng gà gom nỡ để nhà dùng, bèn giữ đợi lên trấn bán. lúc , trong làng tin nhà nàng thứ ho bán, cũng tấp tểnh ghé hỏi.

Quách Hưng gia, kẻ đang chen ở phía , sững sờ khi Diệp Gia hỏi về đàn dê con. Trong làng nhiều chăn nuôi dê, thời buổi , cũng lắm kẻ từ nơi khác tìm về thôn hỏi mua dê non. Dê thời đó vốn đắt, một con dê trưởng thành thể bán với giá hai lượng bạc ở thị trấn. dê con chắc chắn thể giá cao như . Quách Hưng gia do dự một hồi lâu, cùng mở miệng giá cao, đòi đến tám trăm văn.

Diệp Gia thật sự khái niệm về giá dê, nhưng khi vẻ mặt của những xung quanh thì rằng đang thách.

Nàng khẽ khựng , gì thêm.

Quách Hưng gia dường như giá quá cao, sắc mặt đổi, : "Nếu Gia nương vốn là cùng thôn, quê nhà chúng ở gần, tất nhiên thể tính giá lạ . Nếu ngươi mua dê con nhà , sẽ bán cho ngươi bảy trăm năm mươi văn một con."

Diệp Gia vội vàng đáp lời ả, chỉ nhạt, tiện miệng hỏi thăm thôi, khi nào rảnh rỗi sẽ xem xét.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Dê của Quách Hưng gia cũng chẳng vội bán. Sau núi cỏ mọc um tùm, thả dê ăn cỏ cả ngày lùa về, chẳng mấy chốc chúng sẽ trưởng thành.

 

Loading...