Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-10-16 05:42:29
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư thị liếc qua, yên lặng kéo Nhuy Tả Nhi đang đến đông phòng tìm thẩm nương .

"Tướng công." Giọng mềm mại, dễ êm tai.

Mặc dù mấy , nhưng đối diện với việc Diệp Gia gọi là tướng công như , ấn đường của Chu Cảnh Sâm vẫn bỗng nhiên giật thót một cái.

Hắn nhướng mày lên, đợi.

Diệp Gia nhíu mày chằm chằm một hồi lâu, đó đôi tay khẽ vươn lên. Chu Cảnh Sâm chớp mắt, ấn đường càng giật mạnh hơn nữa.

Song, nam nhân quả thực thừa định lực, mặc cho Diệp Gia vô tư sờ nắn, xoa bóp đùi hồi lâu, sắc mặt vẫn trầm tĩnh như núi. Đôi mắt thâm trầm nàng. Hồi lâu, Diệp Gia điều gì, nàng bất giác chau mày thu tay về, , khẽ nhíu mày: "Tướng công, sẽ tìm cho một cây nạng. Ngày mai, cùng lên trấn bán đồ ăn ."

Chẳng thấy nam nhân nhíu mày rên đau, Diệp Gia cũng xác định thương tích của nặng nhẹ . Nàng thầm nghĩ, vì đường cùng mà chẳng màng đến dung nhan dễ chuốc họa nữa. Giờ đây chút tiền bạc dư dả, nàng mới thể tính toán những việc khác.

Hôm nay quả là một lời cảnh tỉnh cho nàng, việc nàng và Dư thị lăn lộn mưu sinh ngoài đường phố dù cũng ẩn chứa hiểm nguy. Lý Bắc trấn vốn quá yên bình, các nàng ăn lâu như gặp chuyện gì chỉ là do may mắn mà thôi. Song, đời nào thể dựa vận may mãi , sớm muộn cũng ngày sa cơ. Nàng và Dư thị, hai phụ nữ yếu ớt, ngay cả bếp núc cũng tự khiêng vác. Nếu thật sự gặp đám du côn vô háo sắc, e rằng chỉ thể chịu thiệt thòi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-44.html.]

"Nương lớn tuổi, buổi sáng nên để nương nghỉ ngơi nhiều một chút." Nàng trầm ngâm một lát tiếp: "Việc buôn bán, vẫn là tướng công phụ một tay thì hơn."

Chu Cảnh Sâm chỉ suy ngẫm hiểu rõ ý của Diệp Gia. Nhớ đến sắc mặt khi các nàng trở về buổi sáng, ánh mắt trong phút chốc tối sầm . Hắn khẽ mím môi, gật đầu: "Được."

Không tiện tự đến lò gạch, song ngói lợp vẫn cần chở về. Nóc nhà dột nát là chuyện nhỏ, trong nhà còn đủ chậu để hứng nước mưa. Diệp Gia liền gọi chiếc xe bò, trích hai mươi văn tiền nhờ lão hán nàng thường thuê xe mua giúp một ngàn miếng ngói nhỏ mang về. Tiện thể, Diệp Gia cũng ghé một chuyến đến nhà thợ mộc, tìm một chiếc nạng. Chỉ là, khi thợ mộc hỏi Chu Cảnh Sâm cao bao nhiêu, Diệp Gia trầm ngâm hồi lâu.

Nàng nhớ khi mặt Chu Cảnh Sâm chỉ tới cằm , liền ước chừng chiều cao của . Thợ mộc liền một cái nạng thô sơ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Mười văn tiền, tính cả gỗ cũng rẻ. Diệp Gia cùng một xe ngói trở về chiếc xe bò. Nhân tiện đến, lão hán cũng xa lạ gì với Diệp Gia. Khoảng thời gian Diệp Gia tất bật lên trấn xuống thôn, phần lớn đều thuê xe của lão. Qua thường xuyên, hai cũng dần quen .

Trên đường chở ngói về, Diệp Gia tiện miệng nhắc đến chuyện tìm sửa nóc nhà.

Lão hán , xoa xoa đôi bàn tay thô ráp, ngập ngừng hồi lâu mới mở lời nhà một đứa con trai thể chịu cực khổ. Nó khỏe, trộn bùn quấy vữa, leo cao xuống thấp cũng nhanh nhẹn, tay chân chịu khó, lời. Lão hán hỏi Diệp Gia công việc thể để tiểu nhi tử của lão .

Diệp Gia và lão hán cũng coi như là quen cũ. Lão hán ít lời, nhưng bản tính thành thật. Thân thể lão đen gầy, lưng còng, y phục rách rưới phần dơ bẩn.

 

Loading...