Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-10-22 09:58:52
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đa những bước quan trường đều nhờ tiến cử, chiêu mộ hoặc nhập mạc. Học vấn của Lâm Chi Lan và Mẫn La Tân vốn thô thiển, bởi mới chọn con đường nhập mạc. Phàm là do hoàng đế hạ chiếu lệnh, gọi là chiêu mộ; còn quan phủ địa phương tự tuyển dụng, là tiến cử.

Chu Cảnh Sâm khẽ gõ ngón trỏ lên mặt bàn, đoạn hướng mắt về phía Quách Hoài mà hỏi: "Trọng Nhạc, chuyện bên Luân Đài liệu thỏa ?"

"Đã thiết lập mối quan hệ với Lâm Chi Lan." Khoảng thời gian , Quách Hoài còn ở trấn Đông Hương. Từ khi Thẩm Hải bắt giữ, y liền lập tức lên đường đến Luân Đài quản ngày đêm. Y ẩn giữa đám sĩ tử đèn sách ở Luân Đài suốt ba bốn tháng ròng, cũng nhờ sự giới thiệu của bằng hữu mà từng vài cùng Lâm Chi Lan nâng chén: "Tuy nhiên, kẻ quả thực là ' thấy thỏ ưng chẳng tung cánh', đến nay vẫn hề gật đầu tiến cử ."

() Chưa thấy thỏ ưng chẳng tung cánh: Ý chỉ động cơ, lý do thì hành động, tiết lộ rõ khả năng nếu thấy mục tiêu.

"Chẳng cần vội." Chu Cảnh Sâm khẽ rũ mi trầm ngâm đôi lát, : "Cứ tiếp tục giao hảo ."

Đường qua Lâm Chi Lan e rằng đủ phần chắc chắn. Lâm Chi Lan tuy dung mạo xuất chúng, song tính tình cực kỳ khôn khéo. Nếu , y thể giữ vững vị trí bên cạnh Tô Lặc Đồ? Ngón trỏ của Chu Cảnh Sâm vẫn nhịp nhẹ mặt bàn. Nếu con đường Lâm Chi Lan thuận lợi, chuyển sang Dương Thành Liệt cũng là một lựa chọn tồi. ...

Tiết xuân chớm, tuyết tan mà khí trời vẫn còn se lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-422.html.]

Ngày mười ba tháng giêng, A Cửu cùng Lâm Trạch Vũ theo thương đội của Trình gia khởi hành Tây Vực. Cửa hàng Tây Thi ở phương Diệp Tứ chính thức tiếp quản. Trong phủ, thoáng chốc vắng ba bóng , Diệp Gia liền cảm thấy công việc bỗng trở nên quá sức.

Diệp Gia suy tư vài ngày, rốt cuộc quyết định tìm thêm nhân công. Việc thể chần chừ thêm, nếu cứ trì hoãn sẽ khó lòng khởi sự những việc kế tiếp.

Kỳ thực, nàng nảy ý định tuyển ngay khi quyết định lập khế ước với Trình gia. đúng tiết trời đông giá lạnh, việc vốn dĩ khó khăn, trùng với ngày tổ chức hôn lễ nữa cùng Chu Cảnh Sâm, bởi chuyện đành trì hoãn mãi. Ban đầu, Diệp Gia dự định thuê mướn các phụ nhân bản địa. Khoảng thời gian , nhân công địa phương giá cả chăng, nhiều hộ bần hàn con cái đông đúc, bữa ăn chẳng đủ no, chỉ cần bao cơm ngày ba bữa, họ sẵn lòng việc. Thứ hai, Diệp Gia cũng chuộng cảnh trong nhà quá nhiều qua . So với việc mua bán nô tỳ, Diệp Gia vẫn nghiêng về mối quan hệ thuê mướn hơn.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng bàn bạc cùng trong nhà, Dư thị cũng phản đối. Chỉ là, Dư thị vẫn giữ quan niệm rằng mua bán nô tỳ mới là cách an nhất. phủ Chu gia nhỏ hẹp, e rằng thể dung nạp nhiều đến thế. Nàng : "Chẳng Duẫn An từng nhắc đến những thuộc Thẩm gia thể việc ?"

Diệp Gia chau mày, khó lòng đảm bảo điều gì từ xuất của những cô nương . Trái , Diệp Tứ ở bên cạnh chen một câu: "Đại nương, mấy cô yêu kiều xinh , nào nấy còn yếu ớt hơn cả . Đoán chừng là việc gì." Diệp Tứ hề ngốc, nàng trông vẻ nhu nhược nhưng nghĩa là thật sự ngu dại. Ngày những cô nương đưa đến đây, thành một hàng xinh xắn đáng yêu, nàng bên cạnh thấy rõ mồn một. Bàn tay của những cô nương đó non mịn đến mức thể vắt nước, qua từng xuống nước việc bao giờ. Từng khuôn mặt như hoa như ngọc, đôi mắt như móc câu. Mang những cô nương như về nhà chẳng khác nào tự chuốc lấy phiền phức, ngại cuộc sống nhà quá êm đềm.

Nàng khác với Diệp Gia và Dư thị, nàng tin nam tử thấy mỹ nhân thể động tâm: "Chúng tìm thì hãy tìm nữ nhân sức mà việc. Giống như mấy bà tử nhà Lương Nhị Nương trấn. Không thì chiêu mộ nam tử như chú Tôn cũng ."

Diệp Tứ và Diệp Gia suy nghĩ giống , mang về mà việc thì cũng phiền lòng.

 

Loading...