Thấy chính sảnh quá chật hẹp, đủ chỗ , mấy bèn dựng một tòa đài tọa hình vuông nhỏ nơi tiền viện. Chẳng họ tìm tấm lụa đỏ rực rỡ trải lên, trông vô cùng chỉnh tề.
Bên ngoài tuy nhiều pháo lửa, nhưng pháo hoa vô cùng hiếm . Liễu Nguyên bỗng nảy ý đốt pháo hoa thêm náo nhiệt. Chẳng tìm nào, dùng cách nào, thực sự kiếm một bó pháo hoa thật lớn, là để đốt trong phủ viện đúng đêm thành hôn của Chu Cảnh Sâm.
Nếu vì thời gian gấp gáp, Diệp Gia còn nghi ngờ e rằng họ sẽ bày biện cải tạo bộ Chu gia một phen cho dáng.
Khi mấy đại nam nhân nơi tường phủ viện đang cợt đùa , bỗng phát hiện bên bẫy rập. Vận Liễu Nguyên chẳng lành, nào ngờ đoán đúng phóc hiểm nguy.
Nếu ban ngày hề động chén rượu, né tránh nhanh như điện chớp, e rằng một chân kẹp gãy . Liễu Nguyên từng nếm trải sự đáng gờm của nó, do chính Diệp Gia bày trí, lập tức nhịn tán thán: "Khả năng tự vệ cùng liệu việc như thần của quả là cực kỳ sáng suốt."
"Nhanh lên chút ." Chu Cảnh Sâm chẳng buồn để ý đến , chỉ bảo chớ lời vô nghĩa nữa mà hãy nhanh chóng sắp đặt bẫy rập.
Bày biện phủ viện và đài tọa mất trọn một ngày. Đến mùng bốn Tết, trời còn sáng tỏ, Dư thị bỏ tiền mời một phúc nhân () đến. Nhìn thấy trong phủ viện rực rỡ đèn lồng đỏ và sắc hoa, ai nấy đều thốt lên lời tán thán, đưa tay ôm n.g.ự.c ngớt lời khen ngợi. Tất nhiên, chẳng cần họ bày tiệc rượu. Diệp tứ đảm đương việc nấu chính, Diệp ngũ nấu phụ, những khác đều giúp việc vặt. Từ sáng sớm, Diệp Gia nhốt trong phòng trang điểm, chẳng cần động tay bất cứ điều gì cả.
() Chỉ vận may, cha , con cái, sống yêu thương, hoà thuận.
Chuyến họ đến để thỉnh an một phen. Sáng mai, trời còn sáng tỏ sẽ đến nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-406.html.]
Đêm tân hôn trôi qua chớp mắt, Diệp Gia ngỡ chỉ chợp mắt giây lát tỉnh giấc. Mấy ngày gần đây, Chu Cảnh Sâm đuổi sang phòng Diệp ngũ , ngủ cùng A Cửu. Rạng sáng mồng năm, trời còn hửng, Diệp Gia cảm thấy lay nhẹ bên cạnh. Giọng mềm mại, êm ái của Diệp ngũ cất lên bên tai, khiến vành tai Diệp Gia khẽ ngưa ngứa.
May mắn , giờ Diệp Gia vốn quen dậy sớm, thành thử giờ tỉnh giấc cũng quá khó nhọc. Nàng trở đôi chút chậm rãi dậy.
Chính sảnh tụ tập đông , đều là những phúc nhân Dư thị mời đến, chuyện trò rộn ràng. Ánh đèn dầu hắt hiu len lỏi qua khe cửa. Diệp ngũ sớm mặc chỉnh tề, kéo Diệp Gia xuống giường để rửa mặt. Việc trang điểm tất nhiên do đích Dư thị đảm nhiệm. Dù khác lời ý thế nào, bà cũng chẳng tin tưởng tay nghề của họ.
Đùa ! Kẻ chẳng am tường son phấn thì điểm trang cho lộng lẫy ?
Để điểm trang cho Diệp Gia, Dư thị còn đặc biệt thuê một bộ cọ vẽ, còn tự tay chế phấn bằng nước gạo. Chẳng rõ bà đãi thế nào mà chất phấn mịn màng vô cùng. Dù việc chồng tự điểm trang cho con dâu phần trái với lễ nghi, nhưng hai thành đó, nay chỉ là bù, thế nên hợp quy củ cũng đành .
Cả đám phúc nhân nối tiến , tay cầm lược gỗ lim, chải tóc cho Diệp Gia, miệng ngừng những lời chúc lành may mắn.
Nói cho cùng, việc mời những phúc nhân đến cũng chỉ cốt để hôn lễ thêm náo nhiệt, mang nhiều phúc lành cho đôi phu thê trẻ tuổi. Nay Chu gia cũng chẳng thiếu thốn vài trăm văn tiền cho những thứ , tất thảy cũng chỉ là để cầu may mắn mà thôi.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Trong phòng chật ních , ai nấy Diệp Gia bàn điểm trang đều ngớt lời ngợi khen. Những lời lẽ ho tốn tiền mua, cứ thế tuôn như suối.
Ngày đại hỉ, Diệp Gia dĩ nhiên hoan hỉ tiếp nhận lời ngợi ca đó.