"Không cần như thế, ngoài quen với cuộc sống nơi đó, chắc chắn sẽ đơn giản như ."
Cho dù lời của A Cửu thật sự là vì khiến an tâm , Diệp Gia xong, trong lòng vẫn khỏi vui mừng. Gia đình thu nhận cả nhà tứ đến ở, tuy Diệp Gia từng mong họ báo đáp, nhưng nghĩa là A Cửu thấu hiểu sự ân tình .
"Ăn ở là bao, thù lao thì cũng trả. vì mới bắt đầu kinh doanh nên chắc chắn nhiều ngân lượng như , chỉ thể là kiếm tiền vất vả."
Diệp Gia vốn dung mạo tú lệ, lời lẽ khéo léo: "Dù cũng là vợ, tất nhiên vẫn giữ chút ít cho nhà. Ta cũng dám lời khoa trương, cứ tính theo thù lao của áp tải nhà họ Trình mà giao cho . Lần về, chẳng riêng gì , Lâm Trạch Vũ cũng sẽ cùng đồng hành. Tính tình tiểu tử vốn nhu nhược, khi đến Tây Vực với ba tháng, khiến tính cách đổi khôn cùng."
A Cửu vốn định đòi hỏi thù lao cho chuyến , nay Gia Nương tự nguyện ban thưởng, trong lòng khỏi chút vui mừng.
Cuối cùng, vẫn là kẻ may mắn. Cưới một hiền thê, hai đứa con song sinh đáng yêu, tỷ của thê tử đều là phúc hậu. A Cửu thoáng chút cảm động, cũng tiện nhiều, chỉ dặn dò Diệp Gia thêm một câu: "Tỷ cứ yên tâm, nhất định sẽ cảnh giác, tỷ thất vọng ."
Chuyện bàn xong, A Cửu cũng chuẩn hành lý để sớm lên đường Tây Vực.
A Cửu vốn quen bôn ba tứ xứ, việc chuẩn hành lý đối với dễ như trở bàn tay. đây là đầu Tây Vực, nên việc chuẩn cho chuyến vẫn hỏi thăm những kinh nghiệm.
Diệp Gia chợt nhớ tới con trai của Vương lão ở thôn Vương Gia bên cạnh là một nghề áp tải hàng hóa. Nếu thì hỏi Trình gia cũng . lúc Diệp Tứ vẫn yên tâm tình hình Diệp Gia nên gọi A Cửu qua trấn Lý Bắc xem xét một chút. Diệp Gia thấy sắc trời vẫn còn , quyết định giá xà phòng thơm với nhà họ Trình, nàng dứt khoát đuổi theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-395.html.]
"Ta cùng nàng." Chu Cảnh Sâm ở nhà rảnh rỗi mấy hôm nay, thấy Diệp Gia ngoài thì lập tức bước theo.
Diệp Gia bên cạnh chiếc xe la, nghiêng đầu bộ trường bào màu xanh ngọc của , chân đôi giày da hươu, áo khoác từ da sói. Mái tóc đen nhánh chải chuốt mượt mà một sợi lệch nếp, buộc một nửa bằng chiếc trâm gỗ đỏ... Trông cực kỳ nghiêm túc và phong độ, nhất thời nàng gì.
Im lặng một lát, nàng hỏi với vẻ khó hiểu: "... Chỉ ngoài một chuyến thôi, mặc bộ đồ mới để đón Tết gì ?" Chu Cảnh Sâm: '...'
A Cửu lặng lẽ nghiêng đầu sang bên khác, giả vờ như thấy gì.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Chu Cảnh Sâm vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên, đột ngột đưa tay nhéo lên má Diệp Gia một cái, nhéo kéo má nàng biến dạng, khiến nàng mở to mắt . Hắn vẫn giữ hình tượng ưu nhã thanh lịch: "Nếu ngoài bàn chuyện ăn thì đương nhiên ăn mặc tề chỉnh, thể diện một chút chứ."
Hắn Diệp Gia: "Người vì lụa, ngựa vì yên, ăn chú trọng y phục mới xét đến ."
Diệp Gia suy nghĩ , quả đúng là như .
Nàng khẽ gật đầu, đưa một tay bám thanh xà ngang xe định leo lên. Cuối cùng phát hiện eo ai đó ôm lấy, nhẹ nhàng nâng lên, đặt nàng gọn gàng xe. Chân Diệp Gia chạm sàn xe, nàng đầu . Chu Cảnh Sâm vịn sườn xe nhẹ nhàng lên. Nàng cũng chần chừ nữa, cong lưng lên trong xuống, Chu Cảnh Sâm cũng theo cạnh nàng.
A Cửu xe, ở đây nên cần Tôn lão hán đ.á.n.h xe.