Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 372

Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:30:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư thị thấu tâm tư của hai tỷ , liền liếc sang Diệp Gia, bỗng nhiên cất lời: "Nói đến chuyện , mấy ngày ngóng tình hình của Diệp gia trang."

Diệp Gia đang cầm đũa cũng chợt ngừng . Nàng chớp mắt mấy cái, lập tức lấy tinh thần: "Thế nào ?"

"Phía bên nhà sui gia..." Ánh mắt Dư thị dừng gương mặt Diệp ngũ và Diệp tứ , thấy hai bọn họ lo lắng đến nỗi sắp rơi lệ. Còn Diệp Gia thì mở to mắt chằm chằm. Dư thị kỳ thực cũng nghi ngờ ý tứ của Diệp Gia, chỉ là cảm thấy con dâu của tính tình mạnh mẽ, thể gánh vác việc. "Người thì hề gì, chỉ là... mất hai đứa con."

"Hai đứa con?" Diệp tứ tức thì nảy sinh đôi chút lo lắng, dẫu cha nàng tệ bạc đến mấy, thì vẫn là : "Đánh mất hai đứa con nào ?"

"Một đương nhiên là mẫu ." Đừng thấy Dư thị tính tình yếu đuối tựa hồ quán xuyến việc nhà, nhưng dù bà cũng từng là Cảnh vương phi. Lúc bận rộn, bà vẫn thể suy xét chu việc, hơn nữa, bà là vẫn thể chống đỡ khi cả gia đình vong mạng."Người còn là tiểu cửu tử."

"Thanh Hà mất ?" Diệp tứ thực sự hoảng hốt!

Đứa con út nhà Diệp gia chẳng những song sủng ái, mà còn các tỷ yêu thương. Diệp tứ tay đ.á.n.h nhỏ nhiều nhất, nếu thẳng , thì tựa hồ như hài tử do chính tay nàng nuôi dưỡng: "Chân vẫn lành lặn, thể bỏ ? Thằng bé !"

Về nơi chạy , Dư thị cũng chẳng rõ. Bà liền phái thăm dò. Những gì dò hỏi cũng chỉ là lời đồn đãi, chứ tận mắt chứng kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-372.html.]

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Trong lòng Diệp tứ lo lắng, thức ngon trong miệng cũng hóa nhạt nhẽo. Diệp ngũ cũng chút bận lòng, song cũng vì thế mà hoảng loạn đến mất chừng mực: "Từ nhỏ Thanh Hà là một chủ kiến, chắc hẳn là tự lạc hoặc tự bỏ trốn. Hiện bên ngoài đang nhiễu loạn như , hẳn thất tích, mà chỉ là tự chạy thoát . Giữa lúc loạn lạc như thế, ở trong nhà hẳn hơn bên ngoài, vả Thanh Hà cũng học chút ít võ công từ khác, chắc sẽ xảy chuyện gì ."

"Muội đứa trẻ thể chạy đây?" Diệp tứ ngẫm , thấy lý. Trước đó Diệp Thanh Hà gãy chân cũng là tự chạy ngoài lấy sản vật núi.

Diệp Gia trầm mặc lời nào, nàng vốn chẳng cận với Diệp gia, càng thể giải thích cặn kẽ.

Bữa cơm càng về càng trở nên trầm lặng. Diệp ngũ thu dọn sớm về phòng. Diệp tứ lòng rối bời, đêm đó ăn chẳng bao nhiêu, liền trở về phòng chờ đợi. Nàng tính toán khi A Cửu về sẽ chuyện với , nhờ đến Diệp gia trang ở trấn Lý Bắc dò la cho tường tận.

Dư thị thấy Diệp Gia vẫn lặng thinh, chẳng hề xen lời nào, nghĩ rằng nàng đang bận lòng, liền an ủi: "Gia nương cũng đừng quá lo lắng, Thanh Hà đứa bé đó chừng là tìm trưởng của con ."

Những lời tiếp đây đương nhiên là suy đoán của bà. Trên bàn ăn, bà dám lời , e rằng nếu đoán sai sẽ gieo hy vọng dập tắt, thật chẳng ho gì. Nay đối mặt Diệp Gia, bà còn kiêng dè nữa, bèn cất lời nhắc nhở.

Chẳng Diệp Gia chút nào quan tâm, chỉ là tình cảm của nàng sâu đậm đến mức . Tuy nhiên, một thiếu niên mười bốn tuổi bỏ trốn giữa thời loạn lạc binh đao , quả thực khiến lo lắng. Song nếu Diệp Thanh Hà chạy tìm Diệp Thanh Sơn, e rằng Chu Cảnh Sâm sớm tra xét .

 

Loading...