Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:30:38
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng khẽ thu hồi ánh mắt kìm sự dò xét, lặng lẽ một tay chống cằm, mặt ngoài cửa sổ. Chu Cảnh Sâm chằm chằm ót nàng, khóe môi y khẽ giật giật vài cái, một nụ ẩn hiện.

Vẻ kiêu hãnh như khổng tước xòe đuôi của y cũng tan biến, y bắt đầu dùng bữa một cách thành thật.

Khi dùng hết một bát cơm đầy, tự bao giờ, bên ngoài bắt đầu tuyết rơi. Nơi đây mùa đông thường nhiều tuyết, Diệp Gia sớm lĩnh hội điều . Vào độ sang năm, chắc chắn nàng sẽ chuẩn thật kỹ càng. Chu Cảnh Sâm đặt chiếc muỗng xuống, khẽ lau miệng. Diệp Gia bụng y, vẫn thấy phẳng lì. Chẳng lẽ dùng hết bao nhiêu cơm mà bụng y vẫn hề nhô lên ư?

Lâm Trạch Vũ ngoan ngoãn xuất hiện tự lúc nào chẳng , bước tới thu dọn bát đĩa, xoong nồi.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Chu Cảnh Sâm khẽ liếc sang Lâm Trạch Vũ, Lâm Trạch Vũ lập tức cúi thấp đầu xuống. Dáng vẻ cúi đầu đó của thực sự vô cùng cung kính, thuận phục.

Diệp Gia thấy trời xế chiều, nàng phủi phủi y phục, chuẩn hồi phòng. Vừa bước đến cửa, nàng tiếng Liễu Nguyên và Tôn Ngọc Sơn từ tiền viện bên trở về. Dư thị cũng từ trong nhà bước , đang trò chuyện cùng hai .

Thấy , nàng bèn bước tới. Ngoài hai họ, còn thêm hai tráng đinh khác. Một tráng hán mang huyết mạch dị tộc, Diệp Gia nhớ rõ đó là Ba Trát Đồ. Người còn thì mặt mày lạ hoắc, nàng từng gặp bao giờ. Những chẳng rõ dùng cách gì mà bắt hai thùng cá đầy ắp. Trong thùng là cá thiểu, cá lóc đen. Mỗi con nặng chừng nửa cân, thịt cá hoang dã quả thực tươi ngon vô cùng.

Hai họ mỗi kẻ vác một thùng lớn, trút xuống nền tuyết giữa sân. Cá vẫn còn sống nguyên, nhảy nhót loạn xạ. Diệp Gia nhanh chóng bước gần, thấy con lớn nhất nặng tới hai ba cân, nàng nghĩ đủ để dùng đến tận sang năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-368.html.]

"Đệ xem bấy nhiêu đây đủ chăng?" Liễu Nguyên khỏi kinh ngạc, mấy con cá trong hồ ngu ngốc đến thế, e là vì lâu nay chẳng ai thèm động đến. Chúng chỉ cần khơi một lỗ, đó đưa lưới vớt lên, chốc lát đầy ắp cả một sọt. "Nếu chừng vẫn đủ, mấy chúng sẽ bắt thêm."

Dứt lời, chợt như sực nhớ điều gì. Hắn gãi gáy, : "Trên đường về, tình cờ gặp Ba Trát Đồ và Trần Thế Khanh. lúc bọn họ cũng chẳng nơi nào để nên cùng đến đây dùng bữa nhờ, thấy tiện chăng?”

"Đương nhiên là ." Diệp Gia vội vàng tiếp đón nhà an tọa. "Cá đủ cả, chư vị cứ nhà ."

Chu Cảnh Sâm chậm rãi từ bếp bước , nhanh chậm theo Diệp Gia. Nghe thấy mấy chuyện, liếc mắt Liễu Nguyên một cái, song cũng hề đuổi khách. Thật , trong những , ngoại trừ Ba Trát Đồ và Tôn Ngọc Sơn là dân bản xứ, Chu Cảnh Sâm, Liễu Nguyên, Trần Thế Khanh đều là những kẻ lưu đày đến chốn . Chu Cảnh Sâm thì khỏi , gia quyến của Liễu Nguyên và Trần Thế Khanh đều vong mạng, chỉ còn trơ trọi một một nơi đất khách.

Khi tập luyện ở doanh trại, chúng nghỉ ngơi cũng chẳng nơi nào để . Nhất là khi trời đổ tuyết dày đặc thì càng chốn dung .

Sau khi dẫn mấy chính sảnh, Dư thị vội gọi Lâm Trạch Vũ đến dọn dẹp . Còn nàng thì trở phòng, lấy những món điểm tâm chuẩn cho Nhuy Tả Nhi để đãi khách. Bọn trẻ Tôn gia tiếng ồn ào thì chạy tới, cùng Lâm Trạch Vũ dọn dẹp đầy đất trở về thùng. Diệp Gia nghĩ một bữa cũng thể ăn hết nhiều cá đến thế , thế là nàng dứt khoát bảo Lâm Trạch Vũ mang chậu đến đổ nước nuôi cá.

Sau khi giao phó xong việc, nàng ngước trời, chỉ còn một canh giờ nữa là tới giờ cơm chiều. Diệp Gia đến phòng Diệp tứ gọi , đó xuống hầm tìm thêm ít rau, chuẩn sửa soạn bữa tối.

 

Loading...