Dưới đất lò sưởi ấm áp dễ chịu, dù đắp chăn cũng chẳng cảm thấy chút lạnh giá nào. Diệp Gia thấy bên giường còn co chân , khỏi xuống giường, so với vị trí đùi của . Thôi , sợ rằng cũng chẳng thể nào co chân khi đó mất. Nàng đáp: "Đương nhiên là thật. Ta tiết tháo như vẫn tưởng."
Chu Cảnh Sâm khẽ mỉm , gật đầu. Diệp Gia thấy điệu bộ của chẳng mấy tin lời , liền xoay đến bàn trang điểm, lấy một lọ cao hoa lê.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vốn dĩ thứ cao hoa lê là một loại t.h.u.ố.c mỡ, thể trị nứt nẻ và vết thương nhỏ. Chẳng qua Dư thị từng bảo loại cao công hiệu mềm và dưỡng da, nên bà mua nhiều về cho Diệp Gia dùng như sữa dưỡng thể cùng kem dưỡng mặt. Hơn nữa, khi thoa mùa hạ và mùa thu thì thấy rõ, nhưng sang đông thì công hiệu hiện rõ mồn một. Diệp Gia đích trải nghiệm. Da nàng quả thực trơn bóng lạ thường. Dù cho gió lạnh Tây Bắc khắc nghiệt thổi tới, da mặt nàng vẫn trong trẻo như nước, chẳng hề nứt nẻ mảy may.
Nàng cầm lọ cao tới, xuống bên cạnh Chu Cảnh Sâm.
Ánh đèn chiếu sáng hai , Chu Cảnh Sâm khẽ cụp mắt, Diệp Gia mở nắp lọ, dùng ngón út lấy một ít cao trong suốt từ bên trong. Rồi đó nàng đưa tay thoa lên má . Chu Cảnh Sâm sửng sốt một lát, cảm giác lạnh buốt như băng tuyết khiến chẳng hề nhúc nhích. Hàng mi khẽ cụp xuống, chớp mắt, cứ thế chằm chằm nàng. Diệp Gia dùng phần thịt của ngón áp út, nhẹ nhàng thoa t.h.u.ố.c mỡ theo vòng tròn.
Trong khí, mùi hoa lê thoang thoảng lan tỏa. Diệp Gia lấy một ít cao nữa trong lọ, : "Nghiêng mặt sang bên ."
Chu Cảnh Sâm hiểu vì , trái tim trong lồng n.g.ự.c bỗng chốc như ai đó siết chặt, trào dâng một loại tư vị chua xót mềm mại, đầy kỳ lạ. Hàng mi khẽ run rẩy, chầm chậm nghiêng mặt . Diệp Gia đưa tay hết cỡ... Thật tình, rốt cuộc cao đến mức nào chứ!
"Chàng cúi xuống một chút , khó bề thoa nổi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-354.html.]
Chu Cảnh Sâm vô cùng ngoan ngoãn cúi xuống, tiến đến gần. Hơi thở nhè nhẹ của phả vai và cổ Diệp Gia, tai nàng khỏi nóng bừng lên. Nàng cố kìm nén, để lộ bất cứ biểu hiện kỳ lạ nào. Cố tình giữ vẻ mặt nghiêm nghị, một tay nàng nắm lấy cằm của , khẽ bóp nhẹ, đồng thời dùng ngón áp út của tay thoa thoa cho . Lúc , Chu Cảnh Sâm bộ dạng như thể mặc nàng gì thì .
Diệp Gia: "..." Chàng lời đến mức khiến lòng ngứa ngáy khôn tả.
Thấy gần như thoa xong, Diệp Gia đưa lọ t.h.u.ố.c mỡ cho . Ánh mắt nàng rời bàn tay nứt nẻ của , đoạn khẽ ngẩng cằm lên. Cố tình che giấu sở thích đặc biệt của , nàng : "Tay thì tự thoa ."
Đôi mắt Chu Cảnh Sâm khẽ ánh lên, tầm mắt quét qua dung nhan nàng, đoạn đưa tay đón lấy lọ t.h.u.ố.c mỡ. Các khớp tay thon dài của ửng đỏ vì khí lạnh. Hắn khẽ mở nắp lọ, chậm rãi rút lấy một ít, bắt chước cử chỉ tinh tế của Diệp Gia, dùng ngón tay út thoa nhẹ t.h.u.ố.c mỡ lên mu bàn tay: "Thứ thật sự công hiệu ?"
"Ngày mai xem khắc công hiệu chăng." Nàng vì từng nứt nẻ nên rõ d.ư.ợ.c hiệu, song bôi lên vẫn hơn là bỏ mặc.
Chu Cảnh Sâm đáp lời, chỉ im lặng thoa nốt bàn tay còn , tán đều phần t.h.u.ố.c mỡ. Vẻ nho nhã của một công tử thế gia khắc sâu cốt tủy, nhất cử nhất động đều toát lên vẻ tao nhã hiếm thấy. Thoạt như đang mải mê thoa thuốc, kỳ thực liếc mắt để ý nàng. Tầm mắt sắc bén của nhận , từ nãy đến giờ, ánh mắt nàng vẫn hề rời khỏi đôi tay . Lông mày khẽ nhúc nhích, đoạn bất động thanh sắc đặt lọ t.h.u.ố.c mỡ về chỗ cũ.
Xong xuôi, xoay , lật chăn, an vị bên cạnh nàng.