Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:50:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tỷ tỷ, mắt của tỷ tinh tường, xin theo ý tỷ." Diệp ngũ tự kiến thức nông cạn, nên một mực tin tưởng phán đoán của Diệp Gia.

"Lão , chuyện là thế . Hôm nay cùng nhân tiện ghé Luân Đài xử lý vài việc vặt mà thôi, vài ngày nữa sẽ trở về nhà . Tiết trời đông giá rét như thế , chốn nhà còn quyến già trẻ đang ngóng trông, cũng tiện giữ đây mãi." Diệp Gia suy tư trong giây lát, đó cân nhắc đáp lời: "Vậy thì, lão hãy để tín vật hoặc địa chỉ. Đầu xuân sang năm, sẽ cho tới Luân Đài tìm , ý thấy thế nào?"

Lão đáp, ngược Diệp Gia mà hỏi: "Tiểu cô nương học từ ngươi, hẳn ngươi cũng am hiểu tài nấu nướng? Ngươi những món gì?"

"Ta nào dám nhận là giỏi giang, chỉ là tự mày mò chút món ăn vặt mà thôi, chẳng thể sánh bằng tài nghệ của đây." Diệp Gia phất phất tay, đáp: "Từ thuở bé, chút tính ham ăn, những ngày rỗi rãi thường thích ở nhà tự tay chút điểm tâm ngọt ngào. nếu thật sự bàn về tay nghề lẫn tài nấu nướng thì chỉ ở mức tầm thường. Cùng một món ăn, trổ tài còn hơn nhiều phần."

Lão khẽ gật đầu vài bận, đó tháo một khối ngọc ấn bạch ngọc từ bên hông, trao cho Diệp ngũ : "Cầm lấy. Đầu xuân sang năm, hãy mang theo vật đến Đô úy phủ tìm ."

Lời dứt, chỉ khiến Diệp Gia kinh ngạc tột độ, mà ngay cả Liễu Nguyên đang dùng bữa phía cũng ngước mắt sang.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lão híp mí, chắp tay lưng chào từ biệt các lão nhân khác ung dung rời gót.

Diệp Gia ngẩn hồi lâu, ánh mắt dời về khối bạch ngọc ấn trong tay Diệp ngũ . Diệp ngũ thấy Diệp Gia chú ý tới nó thì liền đưa vật cho Diệp Gia. Diệp Gia lướt vật , phía ngọc ấn khắc một chữ 'Dương' nhỏ bằng thể chữ Triện. Chẳng rõ tự khi nào, Liễu Nguyên lặng lẽ tiến đến gần, ánh mắt vô cùng tinh tường, cũng thấy rõ mồn một chữ 'Dương' nọ. Trầm ngâm giây lát, chau mày : "Lẽ nào là Đô úy Dương Thành Liệt?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-350.html.]

"Dương Thành Liệt?" Diệp Gia chỉ khu đóng quân vài vị sĩ quan, song về Luân Đài thì nàng quả thực chẳng gì: "Là ai?"

Liễu Nguyên chẳng giải thích cho nàng đó là ai, chỉ là ánh mắt về phía Ngũ trở nên thâm thúy dị thường. Hắn l.i.ế.m nhẹ chút nước canh thịt dê vương khóe môi, mỉm khẽ: "Muội , phúc phận của xem tồi. Nếu Oghuz Thẩm gia đ.á.n.h đuổi, đó triều đình điều phái tới đó nữa, e rằng cử sẽ chính là Dương Thành Liệt. Nếu lão của Dương gia, thì..."

Hô hấp Diệp Gia khẽ chùng xuống, nàng trao ngọc ấn cho Diệp ngũ : "Hãy giữ gìn cẩn thận. Khi về đến nhà, hãy xỏ một sợi dây đỏ qua nó đeo lên cổ." Tuy Diệp ngũ Dương Thành Liệt là ai, cũng chẳng Đô úy là chức quan gì, song nàng tinh ý sắc mặt khác mà đoán định. Sắc mặt của Diệp Gia và Liễu Nguyên đều ngầm mách bảo nàng rằng vật ý nghĩa trọng đại phi thường. Bởi nàng liền gật đầu lia lịa, vội vã nhét ngọc ấn trong n.g.ự.c áo.

Sau khi về đến quán trọ, A Cửu và vài khác thu xếp hành lý gần như xong xuôi.

Lô da lông thú trong tay A Cửu bán sạch, sắc trời, với Diệp Gia: "Tỷ tỷ, ngày mai trời quang đãng, thể xuất phát."

Diệp Gia gật đầu: "Ngày mai chúng sẽ lên đường."

Ngày hôm , trời hửng sáng, A Cửu chờ sẵn ngoài cửa. Lần mua quá nhiều đậu tắm, xe la tất nhiên thể chở hết. Dứt khoát thuê thêm xe ngựa.

 

Loading...