Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Vị phu nhân đùa , gì chỗ nào ngang ngược chứ, chẳng qua chỉ hỏi rõ hai vị mà thôi." Kẻ cất tiếng , ánh mắt ngừng liếc những đang ở bàn phía . Mấy vị lão nhân chỉ đó trầm mặc, dáng vẻ phảng phất chút để tâm đến chuyện : "Nếu thực khách các vị trúng điểm yếu, đúng trọng tâm vấn đề, đầu bếp nơi đây của chúng mới thể tiến bộ ."
Diệp Gia lướt mắt lưng lão , chợt nhận mấy vị lão nhân trông vẻ bận rộn nhưng vẫn giữ phong thái ung dung tự tại.
Liễu Nguyên đột ngột chen lời: "Ta thấy ngươi góp ý trọng tâm, mà là vì năng lực của ngươi thực khách vạch trần rằng đó chỉ là danh tiếng hữu danh vô thực mà thôi, ?"
Gương mặt của nam nhân trung niên lập tức đỏ tía, lão tức thì nổi giận: "Tên tiểu tử từ tới mà dám ở đây ăn càn rỡ?"
"Ta thấy ngươi cũng đừng ầm ĩ nữa, càng ầm ĩ thì sắc mặt của ngươi càng khó coi mà thôi, càng lau càng đen đấy." Liễu Nguyên che chắn hai tỷ Diệp Gia phía lưng , đôi tay khoanh ngực, tiến lên phía châm chọc một câu.
Thân hình vốn vĩ đại, khi thẳng còn vượt trội kẻ đối diện một đoạn nhỏ. Bên hông đeo thêm thanh đao, khí thế bất thiện, quả thực khiến khiếp sợ: "Nếu ngươi cứ cố chấp càn thôi, chi bằng tỷ thí một phen thì hơn. Cứ mời mấy vị lão đằng ngươi phân xử, nếu chư vị lão thấy ngươi tài giỏi thì ngay hôm nay sẽ mặt hai tiểu nhà mà tạ cùng ngươi, những lời bông đùa vô tình của các nàng mạo phạm đến ngươi. nếu chư vị lão nhận định ngươi thua kém tiểu cô nương nhà , thì hôm nay ngươi cúi đầu nhận , đồng thời bữa cơm cũng đừng hòng thu một xu của chúng nữa. Ngươi thấy thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-347.html.]
Vị nam nhân trung niên quả thực giận đến xanh mặt. Hôm nay lão vất vả lắm mới thỉnh chư vị lão lừng danh, uy tín tại đô hộ phủ Bắc Đình đến đây. Dày công chuẩn thịnh soạn một bữa tiệc đãi khách, định bụng sẽ bái một vị trong đó thầy. Ai ngờ gặp chuyện xui xẻo như , bọn họ còn kịp cất lời thì thực khách chê bai món ăn lão dở tệ. Chỉ vài ba câu bâng quơ như thế, bảo lão thể tức giận?
Hai thiếu niên lai lịch đặc biệt theo Diệp Gia vốn phía nàng, giờ cũng ào ào bước , hình cao lớn vạm vỡ, khí thế áp . Dù sự tình phá hỏng đến nông nỗi , vị nam nhân trung niên tuy giận đến mức bốc hỏa, song chẳng hề thấy yếu thế. "Tỷ thí? Các ngươi là phận gì mà dám đòi tỷ thí với lão phu?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Vị nam nhân trung niên hếch mũi lên tận trời, khẩu khí chuyện cực kỳ phách lối: "Lão phu hành nghề bếp núc hơn ba mươi năm. Là đại trù lừng danh nhất Luân Đài , một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa như các ngươi mà dám so tài với lão phu, há chẳng là coi thường lão phu quá !"
"Bằng thì ? Chẳng lẽ thẹn với lương tâm mà buông lời ca ngợi ngươi ư?" Liễu Nguyên chỉ với một lời khiến kẻ giận đến hộc máu.
Vị nam nhân trung niên chịu nổi sự khiêu khích, liền tỷ thí ngay lập tức: "So thì so! Nếu các ngươi thua, lão phu sẽ bắt tiểu nha đầu lắm lời dập đầu tạ tội!"