Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 334

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:49:53
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Cảnh Sâm bế Diệp Gia xe, động tác hết sức tự nhiên. Y đặt nàng gọn đùi , cứ như thể y chẳng gặp sự vụ gì to tát, chỉ đơn thuần ôm chặt ái nhân lòng.

Đầu óc Diệp Gia nhất thời m.ô.n.g lung, nàng cất tiếng khàn khàn, song hề từ chối hành động mật của y: "Chàng, khụ khụ... Sao mặt ở chốn ?"

Vì vội vàng mở lời, một luồng khí lạnh tràn khiến nàng sặc lên cổ họng.

"Thoáng chút sự vụ nhỏ, truy quét mấy kẻ khả nghi một phen."

Trên Chu Cảnh Sâm vẫn còn vương vấn hương tuyết, mang sự ấm áp, nồng nhiệt. Cho đến khi cơn nóng dịu , khí tức nam nhi đặc trưng y mới dần lan tỏa. Diệp Gia vốn đang vùi mặt bả vai và gáy y mà hít thở, bất chợt ngửi thấy mùi hương . Tuy là khó ngửi, song nàng vẫn khỏi đỏ bừng mặt khi hít khí vị đó.

Nàng khẽ đẩy Chu Cảnh Sâm , ý tứ rằng thỏa.

Chu Cảnh Sâm nàng đẩy vài lượt, đành thuận theo mà buông nàng .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thật , Chu Cảnh Sâm vốn tường tận sự tình buôn bán xà bông thơm. Kể từ khi Từ Hữu Tài cắt đứt nguồn cung cấp tảo đậu, Diệp Gia vẫn tìm nguồn thế thích hợp nào. Chẳng cần Diệp Gia cất lời, Chu Cảnh Sâm cũng đoán lý do nàng liều đội tuyết lớn mà chạy đến nơi . Y hờn dỗi chút bất đắc dĩ, liếc nàng một hồi lâu, đó vươn tay véo mạnh gò má lạnh cóng của nàng, khẽ mắng: "Thật là mau chóng đổi thái độ."

Diệp ngũ an tọa ở một góc, dám lên tiếng quấy rầy Diệp Gia cùng Chu Cảnh Sâm khi hai bước xuống xe ngựa.

Toàn bộ thùng xe nghiêng ngả, khiến Diệp ngũ kẹt cứng một chỗ, thể nhúc nhích. Lúc , Diệp ngũ cũng tiện nấn ná trong buồng xe thêm nữa, nàng đành mượn một tảng đá từ nóc xe điểm tựa, trèo xuống theo hai họ. Diệp Gia đầu, trông thấy nàng đang cầm một chiếc màn thầu to cỡ miệng chén tay thì khỏi khẽ sững sờ. Tình thế bấy giờ phần hỗn loạn nên nàng để ý. Giờ đây nàng mới nhớ, khi gắng sức ghì chặt màn che cửa sổ xe, và chính chiếc màn thầu cũng ném từ bên ngoài.

Song, kẻ nào ném thì nàng chẳng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-334.html.]

Diệp Gia thoáng xuống bánh xe, liền phát hiện lý do xe ngựa thể di chuyển là do bánh xe lún sâu một hố tuyết. Bởi vì hố tuyết sâu, thêm nữa tuyết trơn trượt, nên con la ở phía ngừng giẫm đạp hồi lâu mà vẫn thể nhích thêm chút nào.

Khi những trong buồng xe bước xuống, thùng xe nhẹ ít. Nhờ sức đẩy của vài phía , con la nhanh chóng kéo thùng xe thoát khỏi vũng lầy tuyết.

Phía xe ngựa là một đống xác sói, m.á.u tươi loang lổ nền tuyết trắng, đỏ tươi rực rỡ.

Chu Cảnh Sâm đến độc , lưng còn một đội ngũ tùy tùng. Quân lính của đang đợi cách đó xa, hai dẫn đầu là Tôn Ngọc Sơn và Liễu Nguyên. Chẳng rõ xảy chuyện gì, mặt bọn họ đều hằn vết thương. Chính họ liều mạng giao đấu với bầy sói phía . Nếu là A Cửu dẫn đám , e rằng mất một hồi lâu mới thể dẹp yên bầy lang sói đó.

Liễu Nguyên Tôn Ngọc Sơn gì, Tôn Ngọc Sơn chỉ khẽ liếc về phía chậm rãi chạy đến. Hắn liền lên tiếng vấn an Diệp Gia, đôi mắt vẫn ngừng lướt qua đám xung quanh. Đến khi thấy lão Tôn , mới khẽ sửng sốt.

"Tôn thúc tuổi cao, vẫn ở Chu gia. Tuyết lớn như vầy, nào dám gọi ông cùng." Diệp Gia dường như đoán tâm tư , liền cất lời .

Tôn Ngọc Sơn gãi đầu, bật bẽn lẽn.

"Kỳ thực, phụ vẫn cường tráng, xử lý những việc cỏn con còn tài giỏi hơn cả thanh niên tầm thường." Tôn Ngọc Sơn mỉm .

Hắn mỉm , Diệp Gia cũng khẽ đáp .

Chu Cảnh Sâm khẽ liếc Tôn Ngọc Sơn một cái, đoạn thản nhiên huýt sáo. Giữa lớp tuyết trắng mịt mùng, chợt xuất hiện một bóng đen mạnh mẽ, lao vút đến tựa cơn cuồng phong giữa bão tuyết.

 

Loading...