Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 315

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:49:34
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn cơ hồ còn kìm nén nổi, trèo qua song cửa mà xông , trực tiếp bế kẻ say túy lúy lên giường.

Diệp Gia khẽ hôn lên khóe môi , hít hà. Cảm thấy luồng khí lạnh lẽo xộc thẳng mũi, nàng liền đưa tay che , đó ngây ngô hết mực ngợi khen : “Chàng thật tuấn tú, đôi mắt , chiếc mũi thanh tú, bờ môi cũng tuyệt vời... Toàn đều tuyệt mỹ, hợp nhãn vô cùng.”

Dù Chu Cảnh Sâm tường tận ý nghĩa của hai chữ "thẩm mỹ", song cũng mơ hồ hiểu lời nàng ngợi khen. Giờ khắc , đang thở dốc, sự tự chủ luyện qua hai kiếp ghì chặt những hành động vốn mấy quân tử của .

Giọng bỗng chốc trở nên dịu dàng, tựa như lời thì thầm bên tai, khẽ đầy quyến rũ: “Ồ, thực ư?”

Diệp Gia ngước đôi mắt trĩu nặng , bất chợt lùi một bước: “Đừng trêu chọc, trêu chọc quá sẽ rước lấy tai họa đấy.”

Chu Cảnh Sâm: (...)

Diệp Gia đến bên giường xuống, tự tay gỡ mái tóc đang búi. Nàng thấy nam nhân vẫn bất động bên ngoài cửa sổ. Đèn lồng tắt tự lúc nào, một lớp tuyết mỏng vô tình phủ trắng bờ vai rộng của . Dung nhan lúc mang vẻ lạnh lùng xen lẫn nét quyến rũ đến lạ kỳ.

thích trêu chọc đấy.” Diệp Gia bất chợt nhếch môi, ánh mắt tinh quái , bật .

Chu Cảnh Sâm kìm , đưa tay che mặt, song bàn tay rộng cũng thể giấu nổi khóe môi đang rạng rỡ tới tận mang tai .

Chuyện say rượu đêm qua, Diệp Gia tự chủ động xóa khỏi tâm trí . Nàng mang tâm niệm rằng: “Chỉ cần nghĩ đến, chuyện sẽ thể quấy nhiễu .” Bởi lẽ đó, việc tối qua nàng say mèm mà áp khác cưỡng hôn, liền nàng đường hoàng quên như một lẽ dĩ nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-315.html.]

Sáng sớm tỉnh dậy, đối diện với ánh mắt thỉnh thoảng liếc sang của Chu Cảnh Sâm, Diệp Gia vẫn kiên quyết giữ vẻ mặt thản nhiên như từng chuyện gì xảy , cho đến tận cùng.

Chu Cảnh Sâm cũng chẳng khó nàng, giả bộ u sầu khó tả mà rửa mặt.

Tuyết lớn rơi suốt một đêm, sáng sớm bên ngoài cửa phủ kín cả thế gian trong sắc bạc tinh khôi. Lấy một cây gậy cắm xuống, tuyết sâu chừng một thước. Diệp Gia cũng lấy kỳ lạ, chỉ một đêm mà tuyết thể rơi dày đến thế.

Quả nhiên câu thơ "Tuyết sâu dày ba thước, tuyết phủ đến ngàn dặm" chẳng lời khoa trương.

"Thật , hôm nay xem giá lạnh vô cùng, e rằng năm nay chẳng dễ bề vượt qua mùa đông ." Diệp Gia ở cửa, ánh mắt dõi theo sắc tuyết giăng trời, đôi mày liễu khẽ nhíu thật chặt. Trời còn sáng, Lão Tôn và A Cửu ở trong sân xúc tuyết, chốc nữa còn vận chuyển lương thực trong cửa hàng. Nếu xúc dọn tuyết , xe cộ sẽ khó bề di chuyển. Diệp Tứ Muội ôm đứa nhỏ sân , cũng cầm chổi sân quét dọn giúp.

"Ngoại trừ mấy chậu than , chúng cũng chẳng còn cách nào khác."

Đương nhiên Dư thị cũng cảm thấy lạnh, ngày xưa ở Yên Kinh, vương phủ địa long sưởi ấm. Người hầu ở bên ngoài đốt lửa, nóng sẽ thông qua đường lửa mà truyền khắp các gian phòng. Khi , mặt đất cũng sẽ trải t.h.ả.m nỉ, đặt thêm chậu than. Dẫu trời giá buốt đến mấy, khoác lớp áo mỏng cũng chẳng hề cảm thấy lạnh.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đến nơi , bà chẳng thông thạo điều gì. Mấy mùa đông đều dựa mạng lớn mà gắng gượng chống chọi.

Diệp Gia nào mấy năm nay Dư thị chịu đựng bao gian khổ ở Tây Bắc trong những mùa đông giá rét, nhưng nàng vốn là gặp chuyện sẽ tìm cách giải quyết, chứ chịu đựng cố chấp: "Xương cốt thể chúng vốn yếu ớt, chẳng thể cố sức chịu đựng mãi . Phải nghĩ cách để sưởi ấm, bằng e là sẽ lạnh cóng đến phát bệnh."

Nếu là ngoài , Dư thị chắc chắn sẽ chẳng gửi gắm chút hy vọng nào. Có lẽ do hơn nửa năm nay biểu hiện của nàng đáng tin đến , giờ nàng điều gì, bà cũng đều tin tưởng. Bấy giờ, Diệp Gia nhắc đến việc tìm cách để vượt qua mùa đông, mà trái tim giá lạnh của Dư thị yên lòng phần nào.

 

Loading...