Lần Gia Nương say rượu, từng dùng gậy đ.á.n.h . Mà với ánh mắt mềm nhũn, nàng uống bao nhiêu chén rượu ?
"Ta là ai? Nàng thử xem là ai?" Chu Cảnh Sâm đặt chiếc lồng đèn trong tay lên bệ cửa sổ, cúi , nghiêng đầu mỉm nàng. Khuôn mặt tuấn tú ánh nến chiếu sáng chuyển sang màu vàng ấm áp, đôi mắt sâu thẳm như vực thẳm: "Hay là nàng gần thêm một chút để rõ xem là ai nhé?"
Làm Diệp Gia thể nhận , đầu óc nàng đang cuồng, nàng nào kẻ tới là ai.
Nàng khụt khịt mũi, đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ áo Chu Cảnh Sâm.
Chu Cảnh Sâm cũng né tránh, để mặc nàng nắm lấy cổ áo kéo về phía . Mùi rượu nồng nặc xông thẳng mặt , lông mi khẽ run rẩy, cảm giác chóp mũi hai dường như chỉ còn cách gang tấc. Đôi mắt tràn đầy sương mù của nàng cẩn thận từ xuống . Mãi một lúc lâu , nàng mới đưa tay còn vuốt nhẹ hàng mi dài của .
"Đây là đồ giả nhỉ?" Diệp Gia kéo một lúc lâu, nhưng kéo : "Ôi dài ghê... cho nhé."
Nói thật, lúc kéo lông mi vẫn còn chút đau. Chu Cảnh Sâm bất lực nắm lấy tay nàng, yết hầu lên xuống hai , nhẹ nhàng : "Là thật đó, cho dù nàng kéo xuống cũng thể gắn lên đôi mắt của nàng ."
Diệp Gia tiếc nuối, nàng giật xuống dán lên mắt cơ chứ?
Dừng một chút, nàng vặn vẹo ngón tay hai thoát khỏi lòng bàn tay . Sau đó chạm môi , sờ soạng lâu, những lau vết đỏ, mà càng xoa càng đỏ hơn: "Chàng tô lên môi màu gì mà đỏ tươi thế?"
Chu Cảnh Sâm: "À?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-314.html.]
"Miệng của , chính là thứ mà đang bôi đó." Diệp Gia xoa một lúc lâu, cho đôi môi cũng sưng lên: "Là màu gì ?"
Chu Cảnh Sâm mất một lúc mới hiểu ý của nàng, chút dở dở : "... Hay là nàng tự xem nhé?"
Diệp Gia khẽ lắc đầu, đôi môi hé mở như một lời mời gọi đầy ma lực. Nàng nắm chặt cổ áo , trong tâm trí bỗng lóe lên một ý niệm. Chẳng , hương vị sẽ ?
Chưa dứt ý niệm, nàng trực tiếp kéo gần, vội vàng áp đôi môi lên. Chu Cảnh Sâm sững sờ, hồn phách như lạc mất ngay khoảnh khắc môi nàng chạm .
Hắn thoáng chốc ngập ngừng, suy nghĩ giữa việc nhân cơ hội mà đoạt lấy giữ bậc quân tử, e ngại nàng sẽ ghét bỏ khi tỉnh giấc. Song, kẻ đang giam hãm nào chút khách khí. Hương rượu nồng nặc xộc khoang mũi, thẳng tới vòm họng . Lưỡi mềm mại mơn trớn, tìm cách cạy mở hàm răng , tiến sâu bên trong.
Từ xương cụt, một dòng điện tê dại lan khắp châu Chu Cảnh Sâm, cảm giác quái dị khiến say mê. Chẳng chút do dự, hé đôi môi, thuận theo để nàng đưa chiếc lưỡi sâu hơn.
Diệp Gia dường như cảm thấy giữa hai vẫn còn vướng một bức tường ngăn cách. Bàn tay đang siết chặt cổ áo Chu Cảnh Sâm bất ngờ vòng lên cổ , ghì mạnh đầu vách tường, chút ngần ngại mút lấy đầu lưỡi đối phương. Tiếng hôn chìm nghỉm trong màn tuyết dày đặc ngoài song cửa. Chu Cảnh Sâm khẽ buông tay, chiếc ô cũng theo đó rơi xuống nền đất lạnh lẽo.
Chiếc lồng đèn bậu cửa sổ chao đảo dữ dội theo từng đợt gió rít, ánh lửa lập lòe như sắp tắt lịm. Lông mi Chu Cảnh Sâm khẽ rung động, tâm trí tựa hồ đang hỗn loạn. Hắn cúi đầu gương mặt Diệp Gia, thở trở nên hổn hển, ngoài tầm kiểm soát.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Mãi một lúc lâu , khi Diệp Gia dường như nếm trải đủ dư vị, nàng mới từ từ buông tha .