Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời lẽ của Trương quản sự mang sức nặng hề nhỏ, bởi thái độ của Diệp Gia tự nhiên hết sức trang trọng.
Trên thực tế, hiệu buôn Trình gia vận chuyển hàng hóa đến Tây Vực theo hai phương thức. Một là mua đứt. Sau khi kiểm kê bộ hàng hóa, nếu thấy phù hợp, Trình gia sẽ trực tiếp chi trả bạc và mua tất thảy. Sau Trình gia bán giá cao bao nhiêu tại Tây Vực cũng chẳng còn liên can gì đến thương nhân cả. Loại còn là nhận tiền hoa hồng. Mặc dù Trình gia hỗ trợ áp tải và kiêm luôn việc buôn bán, song giá cả vẫn do chính thương nhân định đoạt. Bọn họ chỉ nhận một phần hoa hồng thỏa thuận mà thôi.
Chư vị an tọa, Quản sự Trương thuyết minh cho chư vị về phương thức vận chuyển thu mua hàng hóa của Trình gia. Chỉ khi ngọn ngành tỏ tường, mới tiện bàn bạc; còn lựa chọn , tất thảy đều tùy thuộc sự lựa chọn và ý nguyện của song phương.
điều khoản tiên quyết là, hàng hóa do thương hộ tìm đến bản hiệu chất lượng đủ hảo hạng, để tổn hại đến danh tiếng bách niên của Trình gia hiệu buôn.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Điều đó là lẽ dĩ nhiên." Diệp Gia khẽ gật đầu tỏ vẻ tường.
Mặc dù điều kiện học vấn ở chốn cổ xưa tuy kém cỏi hơn so với hậu thế, chớ hẳn nhân tâm nơi đây sẽ kém phần tinh ranh hơn đời . Bậc kinh thương há kẻ hồ đồ? Trình gia thể vươn tới địa vị như hôm nay, tất thảy đều nhờ sự tinh của những bậc cầm quyền: "Nếu hàng hóa , dám đường đột tìm đến quý hiệu. thưa Quản sự Trương, những thứ đều phẩm cấp riêng của nó."
Những món thượng phẩm ắt thể bán với giá cao nhất, còn phàm những món hàng bình dân, há chẳng vẫn thể bán với giá bình dân ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-308.html.]
Việc Diệp Gia quang lâm hôm nay, cốt là để đàm phán việc tiêu thụ hương phì.
Đương nhiên, nàng cũng dám phô trương rằng sản phẩm của là thượng phẩm nhất, nhưng nàng vẫn đủ tín tâm chất lượng của loại hương phì . Nàng thể tạo dựng nên ít tài lộc tại trấn Đông Hương, thể duy trì mối giao hảo lâu dài với Linh Lung yên chi phô cùng Lê Hoa hẻm, ắt hẳn là vật phẩm hữu ích. cũng thể so sánh chất lượng với những món đồ trân quý nhất mà các bậc quyền quý tại khu vực hành chính vẫn thường dùng, nàng tự xét thấy đủ tự tin.
"Loại hương phì trong tay chẳng là loại trân phẩm xứ Trung Nguyên, tuy dùng ít hương liệu, song tương đối giản dị, bền bỉ."
Diệp Gia sơ lược về chủng loại cùng công dụng của hương phì, đồng thời từ trong túi lấy một phiến nhỏ: "Ta mang một vài vật mẫu đến đây, Trương quản sự thể thử nghiệm một phen. Cho dù là để trừ khử uế khí tư nhan dưỡng sắc đều hữu hiệu. Khí hôi tiêu trừ nhanh chóng, còn tư nhan dưỡng sắc, ắt dùng lâu ngày. Hiệu nghiệm sẽ rõ rệt độ một, hai tháng sử dụng. Nó tác dụng da săn chắc và thanh khiết làn da. Nếu tiêu thụ, dám cam đoan nó thể bán với giá cao đến nhường nào, nhưng con đường hàng hóa bình dân, doanh thu dồi dào thì khả thi hơn cả."
Vừa dứt lời, nàng nhẹ nhàng đặt phiến xà phòng mẫu lên bàn gỗ.
Trương quản sự liếc mắt qua, cảm thấy màu sắc và kiểu dáng chẳng mấy tương đồng với những thứ mà quý hiệu từng thu mua từ các đại thương hộ Trung Nguyên thuở . cũng phân trần minh bạch rằng, loại chế tác theo phương pháp cổ truyền, và sự khác biệt rõ rệt với mười mấy loại hương phì xông ướp cầu kỳ tại Trung Nguyên, trong lòng Trương quản sự phần nắm rõ.
Một khối hương phì như thường giá ba, bốn lượng bạc tại các cửa hàng xứ Trung Nguyên, nhưng ở Tây Vực thì sẽ đắt đỏ hơn gấp hai, ba . Bởi lẽ những ai dùng chúng đều là bậc quyền quý tại Tây Vực, do đó những vật phẩm vô cùng khan hiếm, tất nhiên sẽ tiêu thụ nhanh. nếu đòi hỏi các thương hộ lấy về quá nhiều món đồ xa xỉ, ắt sẽ khó lòng tiêu thụ tại Tây Vực.