Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-10-20 05:16:32
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Gia tiểu cô nương mười mấy tuổi sự đời. Cảm giác lúc giống hệt khi ở kiếp , nàng suýt một kẻ tiên nhân bắt cóc giữa phố . Nàng vô thức mà đề phòng.

Thiếu niên vẫn thiết tha van xin, kẻ buôn phía thấy tiếng động liền vọt tới. Y rút cây roi to bằng ngón tay cái dắt ngang hông, vung roi quất xuống. Tiếng gió xé rách vang lên, lưng thiếu niên tức thì rướm máu.

Đột nhiên, thiếu niên thốt lên tiếng ai oán t.h.ả.m thiết, khiến đám đông đang dạo bước nơi chợ búa tức thì vây , kẻ chỉ trỏ, xúm xít xem náo nhiệt.

Diệp Gia nhận thấy tình thế điều bất : một mặt thiếu niên chịu đòn roi, một mặt lớn tiếng báo phận cùng quê quán, cất lời: "Ta là của phủ An Đông Huy Châu, trong nhà kinh doanh giấy Tuyên Thành! Cầu mong chư vị cứu giúp , phụ nhất định sẽ trọng tạ hậu hĩnh."

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Lời thốt khiến cảm thấy điều bất thường. Kẻ năng rõ ràng tỉ mỉ, tựa kẻ bắt cóc mà quá đỗi tỉnh táo. Diệp Gia dẫu thiện lương nhưng kẻ ngu . Một kẻ bắt cóc thường thể ung dung tự tại, chỉ hai ba ngày ở tay kẻ buôn cũng đủ thấu lòng hiểm ác, nếu ngu dại thì ít nhất cũng thận trọng dè chừng. Lẽ nào ai phân biệt trái liều lĩnh cầu xin lạ giữa đường xá như thế?

Huống hồ chi nơi cách xa Huy Châu vạn dặm, thời thuyền bè thần tốc phi hành khí như chim trời? Chỉ bằng đôi chân trần thì chí ít cũng mất ba bốn tháng trường. Với quãng đường xa xôi và thời gian đằng đẵng như , nếu thiếu niên thật sự đến từ phủ An Khánh Huy Châu, tuyệt đối thể nào vẫn ngây thơ khờ dại đến thế khi sa tay bọn buôn bấy lâu.

Trong lòng, nàng thầm nghĩ, cái roi mà quất tới, chắc chắn da thịt sẽ nát tan.

Mi mắt Diệp Gia khẽ giật giật thôi. Tuy trong lòng nàng tin lời thiếu niên , nhưng đ.á.n.h quả thực t.h.ả.m thương, tiếng kêu than cũng động lòng . Diệp Gia bèn ngăn cản hành động vũ phu của tên buôn : "Dừng tay! Nếu bán đứa trẻ thì giá bao nhiêu ngân lượng?"

Tên buôn Diệp Gia hỏi , liền tức khắc dừng tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-298.html.]

Trên khuôn mặt rám nắng liền hiện lên vài nếp nhăn thâm thúy, tên buôn xoa xoa hai bàn tay thô ráp đáp: "Nếu như phu nhân , thì chí ít cũng ngần tiền. Đứa trẻ nếu nuôi dưỡng thêm hai ba năm nữa, ắt sẽ thành một tráng đinh khỏe mạnh, việc gì cũng . Giá cả đương nhiên rẻ ..."

Nói đoạn, hiệu bằng tay, ý chỉ mười lượng bạc.

Lông mày Diệp Gia liền nhíu chặt, vẫn im lặng một lời.

Đám đang xiềng xích thấy Diệp Gia thật lòng mềm lòng, cũng học theo, tất thảy đều ào tới quỳ rạp cầu xin cứu giúp. Bọn họ thêu dệt đủ phận cao sang, kẻ thì tự xưng là thiên kim tiểu thư thất lạc của vị quan lớn chốn Yên Kinh.

Song khi chần chừ một lát, bọn họ đám đông vây kín ở giữa.

Đám gào , thốt những lời lẽ hết sức điêu toa, khó tin. Có kẻ còn ví Diệp Gia tựa Bồ Tát giáng trần, tựa hồ nếu nàng móc hầu bao cứu giúp, thì với danh xưng . Diệp Gia còn cất lời mua, nhưng bọn chúng chặn đường thể thoát . Từng kẻ một vươn tay, níu lấy y phục Diệp Gia. Chu Cảnh Sâm liền lặng lẽ rút thanh trường kiếm bên hông.

Kiếm quang lóe lên, đột nhiên đám đang gào tức khắc im bặt.

"Lui phía !" Chu Cảnh Sâm khẽ nhếch cổ tay, vung kiếm nhẹ một cái.

Kiếm quang lạnh thấu xương, uy h.i.ế.p lòng hơn vạn lời . Đám đang quỳ rạp tức thì phắt dậy, vội vã lùi ba bốn bước, e sợ lưỡi kiếm sắc bén sẽ vô tình c.h.é.m trúng .

 

Loading...