Chẳng lẽ đây thực sự là hôn phu của Diệp Gia ? Dân chúng trấn Đông Hương quen ai khác, song họ quân phục của binh lính đóng quân tại đây. Bộ quân phục mà hai vị nam nhân khoác lên trông thật sang trọng, khác hẳn với quân phục của những binh cấp thấp.
Sắc mặt của thị phụ nhân đổi liên tục, còn dám lì đất, vội vàng bật dậy.
Diệp Gia liếc hành động của thị phụ nhân, lời ít ý nhiều, thuật bộ sự tình. Nàng chẳng bận tâm đến dáng vẻ mồ hôi ướt đẫm của hai , khẽ cất lời: “Tướng công, xem ít khi đến đây, ngoài đều lầm tưởng nhà nam nhân.”
Chu Cảnh Sâm chẳng rõ vì cớ gì, cảm thấy hai tiếng “Tướng công” hôm nay mà ngọt ngào hơn khi. Hắn đưa tay vuốt ve thái dương Diệp Gia, thuận thế vén lọn tóc vương mặt nàng tai. Rồi xoay , rút bội đao bên hông, chầm chậm tiến đến mặt hai thị phụ nhân. Hắn bước một bước, hai thị phụ nhân vội vàng co giò chạy biến, tựa như lưng hổ dữ rượt đuổi.
Quả nhiên như thế, chuyện hôn sự của Diệp Ngũ cần bàn đến. Đám hiếu kỳ vây quanh bấy giờ mới vỡ lẽ, cửa hàng Tây Thi quả nhiên nam nhân chủ trì. Tướng công của Tây Thi nương tử là quan quân đóng quân tại đây.
Sau đó, thái độ của hàng xóm những thiện hơn hẳn, ngay cả kẻ thường xuyên đến cửa hàng của nàng, chỉ cây dâu mắng cây hòe mà rủa nàng là hồ ly tinh cũng chẳng còn nữa. Đó là chuyện tương lai, Diệp Gia tiễn khách xong xuôi, liền vỗ vai Diệp Ngũ dặn dò: "Hôn sự của , ưng thuận đích tới cầu kiến , mới chấp thuận."
Diệp Ngũ ngẩn , đôi mắt ửng đỏ ôm lấy cánh tay Diệp Gia, khẽ : "Tỷ tỷ, nguyện vì tỷ mà cống hiến cả đời."
Diệp Gia xong, chỉ đáp: "Chẳng cần đến thế."
Chu Cảnh Sâm cùng các đồng sự đến đây để cùng Diệp Gia tới Ngõa thị mua la. Khi quần chúng tản , Diệp Gia liền kéo Chu Cảnh Sâm thẳng tiến Ngõa thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-296.html.]
Hai cùng tới chợ sành, Diệp Gia liền dẫn Chu Cảnh Sâm đến khu vực mua bán gia súc.
Nơi bán gia súc đó chỉ la, lừa, mà còn cả ngựa.
Tuy nhiên, nghĩ kỹ , đây cũng là lẽ thường tình. Đã thể lai tạo la, lẽ nào ngựa cùng lừa? Những gia súc đó đều thương nhân nhốt trong chuồng tạm bợ, dùng dây thừng buộc , đặt sẵn cỏ khô dụ chúng tới ăn. Diệp Gia từ đầu đến cuối chuồng, nhưng chẳng thể phân biệt con nào là , con nào là kém.
Chu Cảnh Sâm phía nàng cũng đang quan sát, ánh mắt lướt qua đàn gia súc.
Diệp Gia rõ rốt cuộc đang gì, nhưng khi thương nhân giới thiệu, nàng mới vỡ lẽ. Ngay cả giống la thôi cũng chia nhiều loại. Một loại là ngựa la, sinh từ việc la đực giao phối với ngựa cái. Ngựa la hình cao lớn như ngựa, sức chạy , vác nặng giỏi, lực mạnh, tính cách thuần hiền. Loại còn là la lừa, do ngựa đực giao phối với la cái mà thành. La lừa hình giống la, tuy chạy nhanh như ngựa, nhưng sức chịu đựng bền bỉ, tuổi thọ dài.
"Còn xem quý nhân chọn loại nào. Thông thường, năng lực của ngựa la cao hơn la lừa, bất kể là vác nặng chạy nhanh. nếu về tuổi thọ, thì thời gian phục vụ của ngựa la mười lăm năm, còn la lừa thể kéo dài tới hai mươi mốt hai mươi hai năm." Thương nhân liếc nhung phục mà Chu Cảnh Sâm đang mặc, liền giới thiệu vô cùng tường tận.
"Nếu dùng để cày bừa, một con ngựa la thể cày năm mẫu đất, trong khi la lừa chỉ ba mẫu."
Diệp Gia chau mày trầm tư hồi lâu, hỏi: "Giá cả ?"
"Về giá cả, ngựa la đương nhiên đắt hơn la lừa đôi chút." Thương nhân thao thao bất tuyệt, lời tuy hẳn là giả dối nhưng rõ ràng phần thiên vị. Giá ngựa la cao, đương nhiên là mong Diệp Gia sẽ mua loại .
Ếch Ngồi Đáy Nồi