Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 278

Cập nhật lúc: 2025-10-19 09:56:53
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Gia chau mày ngắm hồi lâu, bởi dò xét vết thương ắt cởi bỏ bộ y phục . Căn phòng tối mịt, ngọn đèn dầu đặt bàn cách xa, khó lòng rõ. Nàng dặn đợi chốc lát, tiến đến ôm lấy ngọn đèn dầu, đặt lên đầu giường. Ánh mắt nàng lướt qua thắt lưng vài bận, song vội vàng thu về, đoạn cất lời: “Chàng tự cởi, để tay?”

Dung mạo Chu Cảnh Sâm tuy chất phác, song động tác tháo thắt lưng gọn ghẽ, dứt khoát vô cùng. Lời nàng dứt, lập tức kéo thắt lưng, trút bỏ ngoại bào. Đừng thấy hình gầy gò, áo khoác rời , lộ những đường nét thon gầy, săn chắc tựa như điêu khắc tỉ mỉ.

Diệp Gia:

Kìm nén ánh mắt xao động của , nàng đưa tay giúp trút bỏ một bên tay áo.

Làn da trắng nõn nay phủ kín những vết bầm tím, một tấc da thịt lành lặn. Toàn bộ cánh tay của sưng tấy. Diệp Gia thấy bèn hít một thật sâu, khẽ thầm nhủ thương đến nông nỗi , kẻ vẫn giữ vẻ bình thản như thế. Nàng vội hỏi: “Có chuyện gì xảy ? Cớ chồng chất thương tích đến ?”

“Ta phạt năm mươi quân côn.” Chu Cảnh Sâm nhẹ bỗng đáp lời, giọng trầm khẽ: “Ấy là do dùng tay đỡ đòn.”

“Tại ? Chàng phạm lầm gì mà phạt năm mươi trượng quân côn chứ?” Sắc mặt Diệp Gia bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.

Chu Cảnh Sâm thấy nàng như , kìm mà bật , đôi mày kiếm khẽ cong lên: “Chuyện nhỏ thôi, chỉ là mấy trượng quân côn mà. Gia Nương, canh giờ vẫn dùng bữa, trong nhà chút thức ăn còn chăng? Nàng chuẩn cho ít đồ dùng bữa nhé?”

Ếch Ngồi Đáy Nồi

“Giờ vẫn dùng bữa ?”

Chu Cảnh Sâm chất phác: “Sáng nay dùng bữa tại gia, song cả ngày chẳng ăn gì.”

Diệp Gia:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-278.html.]

Diệp Gia kể đánh, còn đến canh giờ vẫn dùng bữa. Chẳng hiểu vì lẽ gì, một cỗ chua xót bỗng dâng trào từ tận đáy lòng nàng. Song nàng cũng rõ, những chuyện trong quân doanh há thể giải thích bằng dăm ba câu suông. Nếu bề trừng phạt một kẻ, ắt sẽ luôn tìm cớ để đó chịu phạt. Đây là lẽ thường tình trong những tập đoàn cơ quan lớn, đặc biệt là chốn quan trường. Trong tâm Diệp Gia từ lâu rõ rệt điều .

Hiển nhiên, khi tân quan thế cựu quan, thường là tai ương giáng xuống kẻ bề . Chu Cảnh Sâm là kẻ mới nhậm chức, leo lên vị trí cao, căn cơ còn vững chắc, liền bề mang vật thí điểm.

Hít sâu một nuốt ngược trong, Diệp Gia thốt lời an ủi, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, đoạn xoay rời khỏi phòng. “Nàng ?” Chu Cảnh Sâm cất tiếng gọi theo.

“Đi nấu chút gì cho dùng bữa.”

Lời Diệp Gia dứt, bóng nàng khuất khỏi phòng. Ánh mắt Chu Cảnh Sâm dõi theo bóng hình nàng khuất dạng, nơi đáy mắt khẽ ánh lên tia sáng kỳ lạ. Chốc lát , khóe môi khẽ cong lên, nở một nụ nhàn nhạt. Gia Nương lẽ thật lòng ái mộ đến , song nàng chắc chắn thu hút, say mê.

Mặc dù bộ dạng yếu đuối ắt sẽ tổn hại đến hình tượng oai hùng của một nam tử hán, nhưng nếu Gia Nương lòng bộ dạng , thì nào bận tâm điều tiếng chi?

Quả nhiên trong nhà vẫn còn chút lương thực, Diệp Gia chiên cho một đĩa cơm chiên trứng nóng hổi. Ưu điểm của Chu Cảnh Sâm là ở chỗ : chẳng kén chọn món ăn, dù ngon dở thế nào cũng đều ăn sạch còn chút nào. Diệp Gia bên cạnh chậm rãi dùng hết một đĩa cơm lớn, cuối cùng tâm nàng vẫn đành lòng. Nàng khẽ khàng đến ngăn tủ, lấy một lọ t.h.u.ố.c mỡ, lặng lẽ đặt lên đầu giường.

Chu Cảnh Sâm đặt đũa xuống, dùng khăn lau khóe miệng, đoạn ngước Diệp Gia, nở một nụ mãn nguyện.

Từ khóe mắt, Diệp Gia thoáng thấy vết thương lưng . Hắn dường như đau đớn cũng chẳng hề than vãn một lời. Sau một hồi lâu, nàng mới khẽ thở dài: "Chàng cứ mãi. Đã no bụng ?"

"Rồi."

 

Loading...