"Gia Nương, mau lấy chút đồ ăn cho Viện Nương." Dư thị mệt mỏi khôn tả, ánh mắt vẫn dịu dàng hai tiểu hài nhi nhỏ bé: "Con bé la hét cả buổi, e là hao hết sức lực . Làm cho nó chút mì nước lót , nhớ cho ít dầu và muối thôi."
Diệp Gia gật đầu, dù nàng từng sinh nở, song cũng từng chứng kiến các tẩu tử họ hàng cữ. Món ăn đều vị nhạt.
Vừa khéo là tối qua nàng hầm canh hơn một canh giờ, hương vị cực kỳ thơm ngon. Diệp Gia múc canh gà, một chén mì cho Diệp Tứ , bưng đến cho nàng dùng. Đoạn thấy bận rộn cả đêm nghỉ, nàng dứt khoát nhào thêm chút mì. Dùng hết phần canh gà còn , sáng sớm mỗi đều ăn một chén mì sợi gà. Việc trì hoãn từ hôm qua đến giờ, hôm nay e là thể buôn bán .
Chờ Diệp Ngũ dọn dẹp phòng cho Tứ xong xuôi, nàng sắp xếp thứ cho Tứ từ trong ngoài. Mọi ăn uống no nê liền ngủ, ai nấy đều ngáp dài một cái về phòng nghỉ ngơi.
Ban ngày Chu Cảnh Sâm còn luyện tập, ăn điểm tâm xong xuôi mới trở về doanh địa. Diệp Gia khóa chặt cổng viện, cả Chu gia đều an giấc trong phòng.
A Cửu tới cửa lúc giữa trưa, ở ngoài sân khua inh ỏi mấy lượt nhưng ai trả lời. Hắn vốn thể trèo tường, nhưng nhớ trong sân Chu gia đào nhiều bẫy ngầm. Sợ nhớ rõ, nếu nhảy xuống lỡ gãy chân thì khốn, đành ghé tiệm ở phố Đông dò hỏi. Rốt cuộc cửa tiệm cũng khóa trái, một bóng .
Hắn lo lắng chạy chạy mấy lượt, khi trở sân Chu gia, cuối cùng bên trong cũng động tĩnh. Tôn thúc là mở cửa, hé cửa cất lời chúc mừng .
A Cửu sửng sốt hồi lâu, trầm ngâm rõ lời chúc mừng là . Khi sân, thấy Diệp Gia và Diệp ngũ đang nhuộm trứng gà màu đỏ. Dường như ai đó đ.á.n.h mạnh đầu, tức khắc chợt bừng tỉnh: "Chẳng lẽ Viện Nương sinh con ?! Tỷ tỷ, đúng là Viện Nương sinh !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-274.html.]
Diệp Gia một giấc ngủ sâu, tinh thần nàng sảng khoái hơn nhiều, nàng híp cả mắt: " ! Chúc mừng ngươi đó, A Cửu, Viện Nương sinh cho ngươi một đôi song sinh quý tử!"
A Cửu ngoài hai ngày, đầy phong trần. Sau khi tin tức, vô cùng mừng rỡ, lập tức chạy hậu viện. Tuy nhiên khi Dư thị từ phòng bên bước , Dư thị cất tiếng gọi : "Tiểu A Cửu, ngươi vội vàng gì ? Sao ngươi múc nước tắm rửa sạch sẽ ? Một đầy bụi bặm như mà xông thẳng mũi Viện Nương cùng hai đứa trẻ thì ?"
A Cửu rối rít mấy tiếng, bất chấp thời tiết dần dần se lạnh. Hắn đến bên giếng, múc một thùng nước lạnh, dùng nước giếng lạnh tanh gột rửa sạch sẽ ở hậu viện. Hàm răng trắng lóa, vội vã xông phòng, chẳng mấy chốc thấy tiếng vui vẻ bên trong.
Dư thị mỉm lắc đầu, phủi bụi vạt áo ngoài trở về chính viện.
A Cửu quả đỗi hân hoan, mừng rỡ đến nỗi vội vã trút bỏ bộ xiêm y rườm rà, lấm bẩn . Hắn trần truồng trèo lên giường. Hắn cẩn trọng ôm lấy Diệp tứ , vùi mặt hõm cổ nàng, lúc đầu khúc khích, đó thút thít rơi lệ. Hai hài tử đỏ hỏn đẩy nhẹ sang một bên, co , dám chạm .
A Cửu nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp tứ , ban đầu im lặng rơi lệ, đó bật nức nở.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Diệp tứ đang ngủ say, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nàng tiếng động tỉnh giấc, chậm rãi mở mắt . Thấy tướng công co ro bên cạnh đang thút thít, nàng lấy kinh ngạc: "Sao A Cửu? Chàng gặp chuyện gì ?"
"Không." A Cửu lẩm bẩm với giọng mũi nghèn nghẹn: "Viện Nương, tạ ơn nàng ban cho một mái ấm gia đình."