"Chưa , nào thể dễ dàng như ." Dư thị liếc sắc mặt đứa con trai đang ẩn trong bóng tối, sang với Diệp Gia: "Đứa con đầu lòng nào cũng khó sinh. Ngày m.a.n.g t.h.a.i con đầu lòng, mất đến hai ngày mới hạ sinh Doãn An. Xương cốt Viện Nương quá đỗi mảnh mai, xương chậu hẹp, e rằng nếu song thai thuận lợi hạ sinh, con bé chắc chắn sẽ chịu giày vò khôn cùng. Con đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, mau hồi phòng cùng Doãn An . Hai đứa chẳng giúp ích gì, trái còn vướng chân vướng tay."
Diệp Gia trầm ngâm giây lát, thấy Dư thị quả sai. Song tình cảnh , nàng trở về cũng chẳng thể an giấc, chi bằng bếp đun nước nóng thì hơn: "Trong phòng còn đủ nước ạ? Hay cần rượu mạnh chăng? Để con đun nước nóng."
Giờ khắc , quả thực thiếu nước nóng, Diệp ngũ đang trong phòng sinh, cần đun nước liên tục. Ngẫm nghĩ, bà gật đầu: "Được, con cứ đun nước nóng ."
Bởi Diệp Gia chậm trễ, xoay bước về phía phòng bếp.
Dư thị liếc ánh mắt Chu Cảnh Sâm vẫn dõi theo bóng nàng, thấy , khỏi trêu chọc một câu: "Chỉ thôi thì ích gì! Con cũng chẳng vận dụng sức lực của , mà những kẻ kém tuổi con đều con cả !"
Chu Cảnh Sâm hiền lành . Mẫu hiểu đang mưu tính điều gì, thêm cũng là phí công: "Nương, hãy chăm sóc cho Tứ ."
"Còn cần nữa ?" Dư thị tức giận, liếc khinh thường , đoạn phất tay áo phòng sinh.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Diệp Gia bước phòng bếp, lão Tôn đang đun nước nóng ở đó. Lão Tôn mãi tối mới về tới, mang theo chừng trăm cân tảo đậu. Vừa trở về gặp cảnh Diệp Tứ lâm bồn, cả nhà bận rộn đến nỗi còn tâm trí cho việc nào khác. Nghĩ lão nhân ban ngày bôn ba vất vả, Diệp Gia liền bảo lão về phòng nghỉ ngơi sớm. Chu gia đang đại sự như , lão Tôn thể an tâm nghỉ ngơi? Khi thấy hai cháu trai nhỏ ngủ say, lão liền dậy phụ giúp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-273.html.]
Song, lão nhân tuổi cao, tiện nhúng tay phòng sinh, dứt khoát lui hậu bếp đun nước nóng. Trước lão tận mắt chứng kiến mẫu lâm bồn nhiều phen, so với trẻ tuổi thì thông tỏ hơn nhiều.
Chu gia chỉ một bếp lò, bởi khi lão Tôn đun nước thì Diệp Gia cũng chẳng cần nhúng tay việc. Nàng liền ở hậu bếp dứt khoát nấu canh bồi bổ. Sản phụ khi sinh nở, khí huyết tiêu hao cực nhiều. Nếu cho nàng ăn nhiều thức ngon để bổ sung, e rằng về thể và xương cốt của nữ tử sẽ trở nên suy yếu.
Đã khuya đến , thịt thà cũng chẳng còn. Diệp Gia bèn đơn giản tìm Chu Cảnh Sâm, kéo sang đây giúp nàng mổ gà.
Dưới sự chỉ dẫn của Diệp Ngũ , giờ đây Chu Cảnh Sâm cũng mổ gà là cắt tiết chúng khi còn sống. Hắn việc hết sức thuần thục, nhanh nhẹn mổ gà một cách gọn gàng. Diệp Gia lấy một cái niêu, cho thêm chút cẩu kỷ hầm.
Hai bận rộn mãi, trời cũng dần sáng.
Đến lúc bình minh, Diệp Tứ sinh hạ một cặp song sinh nam. Quá trình sinh nở vô cùng nguy hiểm, nàng chịu đựng thống khổ vì xương chậu quá bé. Nếu hai vị đại phu và bà đỡ túc trực bên cạnh, e là ba con cứ thế mà nghẹt thở trong phòng sinh.
Dư thị bước , như vớt từ nước lên, ướt đẫm mồ hôi. Hai hài tử nhỏ bé như chuột đỏ, tiếng yếu ớt đến nỗi Diệp Gia cũng chẳng dám chạm . Diệp Tứ đau đớn khôn cùng, bất động giường. Diệp Gia liếc một cái, suýt nữa hoảng sợ đến ngất xỉu. Nếu Tứ tiếng động mà chậm rãi mở mắt Diệp Gia, mỉm một cái, hẳn Diệp Gia ngỡ nàng lìa trần giường sinh .