Dù cho hàng giao cho cửa hàng son phấn Linh Lung sớm chuẩn xong, nhưng bên Lê Viên Hạng chẳng gì bảo đảm.
Lê Viên Hạng cũng chẳng cửa hàng kinh doanh đắn gì, bởi lẽ họ chuyên bán hàng cho kỹ nữ dùng, lượng tiêu thụ vô cùng lớn. Dùng để gội đầu, tắm rửa, rửa mặt, rửa tay chân đều cần đến, một bánh xà phòng thơm tới nửa tháng hết sạch. Lúc chỉ lấy trăm cái, nhưng , khi dùng thấy , lượng cần nhập ngày càng tăng, yêu cầu nhập ngừng. Trình Lâm Phương để tiện cho Chu gia sản xuất, thường chỉ đặt nửa tháng mà thôi.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nếu bọn họ vẫn nguyên liệu tảo đậu thì thể chế thành phẩm, như tương đương với việc tắc nghẽn nguồn hàng.
Cửa hàng mới khai trương, niềm vui kịp tận hưởng bao lâu, bên xà phòng thơm phát sinh chuyện phiền toái. Diệp Gia ủ dột trở về cửa tiệm cũ, việc kinh doanh hưng thịnh nơi đây an ủi nàng phần nào.
Chu Cảnh Sâm thấy tâm trạng nàng chẳng mấy lành, trầm ngâm một lát cất lời: "Tình thế hiện nay, chẳng hết cách ."
Thực tế, từng bán tảo đậu ở Bắc Lý trấn. Chất lượng tảo đậu của chưởng quỹ tiệm nọ bán chẳng hề thua kém tiệm Từ Hữu Tài, giá thành rẻ hơn. Chỉ điều, nơi cách Bắc Lý trấn xa, sáng sớm xuất phát, về ít nhất cũng mất trọn một ngày đường. Xưa nay, việc mua tảo đậu vốn dĩ là chuyện nhỏ nhặt, ai cũng . Nay cử riêng một chuyên trách việc .
"Trước mắt, cứ tìm cách giải quyết tình huống khẩn cấp . Ngày mai, để Tôn thúc Bắc Lý trấn một chuyến."
Giọng Chu Cảnh Sâm từ tốn, trong trẻo và bình tĩnh, mấy lời đủ xoa dịu lòng . Sau khi tình thế mắt giải quyết, nàng cần kế hoạch lâu dài. Việc kinh doanh xà phòng thơm , nếu độc chiếm thị trường mười dặm, tất nắm chắc trong tay nguồn vật liệu. Muốn trở nên bất khả chiến bại, thể để lộ bất kỳ kẽ hở nào khả năng kẻ khác thao túng.
Diệp Gia dĩ nhiên hiểu rõ nắm chắc nguồn nguyên liệu, song tài lực cùng nhân lực hiện thời đều thiếu thốn, chỉ đành lấy lui tiến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-265.html.]
Chờ đợi tích góp đủ vốn liếng, thành lập thương hiệu, dựng một đội hộ tống hàng riêng cho . Đây là kế hoạch của Diệp Gia khi sản nghiệp trong tay hưng thịnh. Hiện giờ, bạc trong tay nàng chỉ đủ duy trì việc ăn xảy sai sót, thể khống chế bộ.
"Vậy hãy hợp tác với đại thương đội ." Tuy Chu Cảnh Sâm từng buôn bán, nhưng đạo lý chỉ cần một hai.
Đại thương đội, mắt mà , thể liên lạc và đàm phán, e rằng chỉ Trình gia. Trong lòng Diệp Gia chợt khẽ động, ngước mắt : "Tướng công, về A Cửu bao nhiêu? Không, hẳn hỏi, tướng công nghĩ thế nào về A Cửu ?"
Chu Cảnh Sâm lập tức hiểu ý, dừng một lát : "Nàng thu nhận A Cửu việc?"
"Sao chứ? A Cửu thông minh lanh lợi, việc nhanh nhẹn, còn am hiểu võ nghệ. Hẳn nhiên sẽ là một trợ thủ đắc lực."
Trước đây, A Cửu từng trong tay một đoàn thể giúp vận chuyển dưa hấu đến Luân Đài, trong lòng nàng vẫn còn in dấu. Chỉ e ngại thái độ khác thường của Chu Cảnh Sâm đối với A Cửu, tuy nàng ý tưởng song vẫn băn khoăn đôi phần. Nếu A Cửu đáng tin cậy, dựa mối thông gia, để hỗ trợ việc buôn bán sẽ đáng tin hơn ngoài quen .
Chu Cảnh Sâm bất ngờ sự tinh tường của Diệp Gia, thái độ khác biệt dù nhỏ của y đối với A Cửu mà nàng cũng nhận .
"Không A Cửu đáng tin", Chu Cảnh Sâm nhớ kiếp , Lục nhãn La Sát, tại Tây Bắc thông suốt ngũ quốc Tây Vực, thống trị thương lộ nhiều năm, xuất quỷ nhập thần, mấy đ.á.n.h tan quân phiến loạn, khiến ba phương đau đầu nhức óc, kiếp là em rể của y. Chuyện , đến nay Chu Cảnh Sâm nhớ vẫn còn kinh ngạc thôi.