Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:07:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, liếc Chu Cảnh Sâm một thoáng: "Bây giờ các thương nhân chỉ cần mở miệng, giá cả tăng lên gấp đôi. Cái giá thỏa thuận với ngươi, e rằng còn chẳng bằng giá nhập hàng của . Ngươi xem, cũng là kẻ kinh thương để mưu sinh, nay thu lợi nhuận còn chịu thua lỗ, bảo thể tiếp tục giao dịch với ngươi?"

Diệp Gia khẽ nhíu mày. Gã ăn thô lỗ, tất nhiên nàng cũng chẳng cần khách khí đáp : "Vậy tại báo sớm hơn? Ngươi cứ trì hoãn mãi đến tận hôm nay, cho thời gian tìm kiếm bán khác, bảo bên để giao hàng đúng hẹn?"

"Chuyện cũng đành bó tay." Sắc mặt Từ Hữu Tài tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Các hiệu buôn lớn đột nhiên tăng giá, cũng vô cùng bất ngờ."

Nói đến đây, Từ Hữu Tài rõ mười mươi đang khác giở trò.

Diệp Gia còn cất lời, nhưng Chu Cảnh Sâm nhẹ nhàng kéo nàng .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hắn rũ mắt Từ Hữu Tài, giọng điệu nhàn nhạt cất lời: "Trong chuyện ăn, việc nhập hàng chẳng chỉ căn cứ lượng bạc tài. Từ chưởng quỹ là một thương nhân lão luyện, mỗi tháng nhập hàng chắc hẳn chỉ đúng theo lượng ghi trong khế thư. Chắc chắn trong tay ngươi vẫn còn hàng tồn kho chứ?"

Chu Cảnh Sâm lời lẽ đanh thép, khiến Từ Hữu Tài tìm lời nào để phản bác.

Tất nhiên trong tay vẫn găm giữ một lượng hàng tích trữ khổng lồ. Từ Hữu Tài chắc mẩm đậu tắm của các tiệm khác trong trấn thể sánh bằng về phẩm chất, Diệp Gia hàng thì chỉ còn cách trông cậy nguồn hàng của .

Hắn chịu nhả hàng cũng là vì đàm phán giá cả để kiếm chác một món lời lớn: "Hàng thì , nhưng cũng chẳng còn nhiều lắm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-263.html.]

Nói đoạn, ánh mắt liếc Diệp Gia một lượt, ho khan đôi tiếng: "Ta cũng chẳng còn cách nào khác, phận buôn bán cũng mưu sinh nuôi gia quyến, lẽ nào chịu tổn thất bạc tiền?"

Sắc mặt Diệp Gia vô cùng khó coi. Chẳng nàng thể kìm nén , mà thực sự chọc cho nổi giận.

Nàng rốt cuộc vẫn thể sánh bằng Chu Cảnh Sâm, tu vi luyện tập nhiều năm đến mức hỉ nộ bất lộ ư? Hít sâu vài , nàng mới đè nỗi uất ức trong lòng xuống, định thần sắc mới cất lời: "Đàm luận việc ngay tại cửa hàng phần bất tiện. Chi bằng tìm một nơi an tọa, chúng xuống tính ."

Từ Hữu Tài đoán chắc nàng sẽ thỏa hiệp thôi. Xà phòng thơm của cửa hàng son phấn Linh Lung tháng nào cũng bán hết sạch, phía Diệp Gia đang khẩn thiết cần nguồn hàng. Trong cơn sốt ruột chờ giao hàng gấp gáp thế , ngoại trừ cúi đầu nhún nhường thì chỉ còn cách chấp nhận thiệt hại cả trăm lượng bạc. Ai thể cam lòng chịu tổn thất nhiều tiền đến ?

"Có, tất nhiên là ." Từ Hữu Tài híp mắt, hiệu mời: "Ở hậu viện một gian thất, chi bằng Diệp chưởng quỹ và vị quan quân đại nhân đây cùng lão phu đó dùng chút đàm đạo?"

Diệp Gia mỉm khẽ khàng, cùng Chu Cảnh Sâm hậu viện tiệm tạp hóa.

Ngay phía tiệm tạp hóa là một khoảnh sân nhỏ, Từ Hữu Tài dẫn hai phu thê đến một gian phòng an tọa. Chén còn kịp bưng , chẳng thèm giữ kẽ, thẳng thắn tuyên bố thể cung cấp hàng với giá thoả thuận đó nữa, mà tăng lên gấp đôi. Nói cách khác, ban đầu ba mươi lăm văn bạc nửa cân đậu tắm, hiện giờ Diệp Gia ít nhất trả một thỏi bạc cho nửa cân. Nếu đạt mức giá , quyết bán.

Sắc mặt Diệp Gia chẳng còn thể dùng từ "khó coi" mà hình dung, mà tái nhợt đến còn chút máu. Đây quả thực là trò há miệng đòi giá trời!

Nếu cảm thấy giá thấp, việc tăng giá theo đúng quy luật thị trường là điều hợp lý thể chấp nhận . điều đó nghĩa là một ôn hòa cam chịu trò vơ vét bạc tiền vô lý . Lần tăng gấp đôi là quá đáng, nếu nàng dễ dãi chấp thuận, chẳng sẽ mở miệng đòi tăng gấp năm ?

 

Loading...