Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 257

Cập nhật lúc: 2025-10-19 02:07:13
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu hai mươi năm hỏi Nhiếp Chính Vương của Đại Yến rằng điều gì khiến ghét bỏ nhất, e rằng chính là rau mùi. Dù thế nào chăng nữa, cũng thể nào chịu nổi mùi vị nồng của thứ rau . Diệp Gia gương mặt nhăn nhó một lúc lâu, ngờ vẫn thể c.ắ.n răng giả vờ cho qua, trong lòng nàng khỏi lấy khâm phục.

Chu Cảnh Sâm, Doãn An , quả là tài tình.

Tuy nhiên, khi đặt bát cháo dấm thơm nồng còn một nửa sang một bên, Diệp Gia ẩn ý cất lời: "Ôi chao, ngờ đút cho tướng công nhiều rau mùi đến . Nghe rau mùi công dụng hao tổn tinh khí, hư thực ? Tướng công tường tận về điều ?"

Trong lòng Chu Cảnh Sâm vốn chua xót, dày cuộn trào, song vẫn cố mở đôi mắt mờ mịt, dịu dàng nhưng cũng chẳng chút hồ đồ nàng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Diệp Gia mỉm giải thích: "Hao tổn tinh khí, như danh xưng của nó, nghĩa là suy yếu tinh nguyên của phái mạnh, đặc biệt là ở phương diện của nam nhân."

Vẻ mặt Chu Cảnh Sâm chợt cứng đờ, lập tức ngẩng phắt đầu lên.

Diệp Gia cũng khẽ cúi xuống đối diện với ánh mắt .

Bốn mắt , Diệp Gia nhướng mày hỏi: "Ăn ngon chứ?"

"... Tạm ."

"Muốn ăn thêm một bát nữa ?"

Chu Cảnh Sâm cứng đờ, khựng giây lát hỏi nàng: "Nàng phát hiện từ bao giờ?"

"Từ khi chống xuống đầu gối."

Chu Cảnh Sâm: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-257.html.]

Hắn rút một chiếc khăn từ trong ống tay áo, lau sạch những vết cháo dấm vô tình vương mặt do nàng đút lúc nãy, đó lặng lẽ rời khỏi vòng tay Diệp Gia, vén chăn xuống giường. Hắn tiến đến một bên, mở ngăn tủ lấy một chiếc chiếu trải xuống đất, đặt gối lên , xoay lưng , vùi chiếu.

Diệp Gia thấy hành động của , khẽ : "Rau mùi hao tổn tinh khí chỉ là lời đồn nhảm, trêu chọc đó thôi."

Thân hình chiếu chợt cứng đờ, ngang bướng chịu .

Một đêm an lành trôi qua, đến bình minh, Chu Cảnh Sâm dùng bữa sáng tại nhà trở về doanh trại. Giờ đây phận của khác, chẳng còn hạn chế trong việc nơi đóng quân, chỗ nghỉ cũng như các vị sĩ quan khác. Chàng chỉ cần hồi doanh khi mặt trời lên là đủ.

Hắn vội vàng thu dọn hành lý, quân phục rời phủ. Khi ngang qua sân, thấy Dư thị dẫn Nhuy Tả Nhi sân rửa mặt. lúc đó Diệp Gia cũng tiến khỏi phòng, thấy dáng vẻ vội vã của , nàng khỏi lấy lạ, tiện thể hỏi: "Doãn An chuyện gì mà vội vã ? Sao mới sáng ba chân bốn cẳng thế ?"

Xưa nay, Doãn An việc gì cũng khoan thai, thong thả, hiếm khi vội vàng đến thế, khiến Dư thị cũng khỏi băn khoăn. Bà tay cầm khăn vải lau mặt cho Nhuy Tả Nhi, ánh mắt rời khỏi bóng lưng của Chu Cảnh Sâm. Dư thị nhớ cảnh con trai và con dâu ôm ấp mật đêm qua, trong lòng chợt nảy một ý niệm. Bà hỏi trực tiếp mà dò hỏi khéo léo về sự tình đêm qua.

"Hắn uống rượu say khướt ngủ ." Trong lòng Diệp Gia chỉ nghĩ đến chuyện khai trương cửa hàng hôm nay, nên chỉ đáp lời hời hợt.

Nghe lời , trái tim Dư thị chợt thắt .

"... Đêm qua say rượu tỉnh ?" Không , lẽ nào thành như thế? Sáng nay Dư thị còn vui mừng khôn xiết từ sớm, nào ngờ sự tình chẳng như bà liệu tính, lòng dấy lên mối ưu tư. Bà Diệp Gia đầy ẩn ý. Khi thấy Diệp Gia tráng kiện khỏe mạnh, thể an nhiên, chẳng vẻ gì của một đêm hoan ái, đáy lòng bà càng thêm nặng trĩu.

Thằng bé Doãn An đúng là... Dư thị bực tức lo lắng khôn nguôi, chăng con trai mắc căn bệnh khó nào?

Sau một hồi mừng rỡ hão huyền, Dư thị cảm thấy phiền muộn: "Hay là dành chút thời giờ nấu cho Doãn An ít món canh tẩm bổ?"

Lời lẽ bất ngờ của Dư thị khiến Diệp Gia ngẩn ngơ. Nàng tài nào hiểu ý tứ sâu xa trong lời bà, song dạo gần đây, phu nhân thường xuyên nấu canh tẩm bổ cho nàng. Nhờ , thể nàng cường tráng như nghé con, ban đêm chìm giấc ngủ an lành hơn hẳn.

 

Loading...