Trong khoảnh khắc bốn mắt giao , chẳng hề xa lạ khẽ nhếch khóe môi, nở một nụ là vô cùng xán lạn.
Diệp Gia trợn tròn mắt , thầm nghĩ quả thật tuấn tú phi phàm. Nàng xoa xoa tay, kịp cất lời, thấy Chu Cảnh Sâm tao nhã nâng tay lên, tìm một góc độ khuất tầm mắt khác, hung hăng giáng một quyền sườn của Liễu Tam công tử đang đến rạng rỡ.
Chỉ thấy sắc mặt nam tử chuyển biến khôn lường, thoạt xanh, thoạt trắng, xanh mét.
Hắn như cái máy, cứng nhắc đầu sang bên cạnh.
Chu Cảnh Sâm chậm rãi thu tay về, khách khí hỏi: "Thân thể ngươi chỗ nào khỏe ? Hay là hẹn dịp khác ?"
"..." Liễu Nguyên câm nín, nghẹn lời gã nam nhân trở mặt nhanh hơn lật bánh tráng . Vóc dáng hai xấp xỉ , song Chu Cảnh Sâm phần cao hơn đôi chút. Hai bên liếc mắt trao đổi vài lời ngắn gọn, khi Liễu Nguyên Diệp Gia, nụ rạng rỡ khuôn mặt thu liễm nhiều.
"Vị là Liễu Tam, trợ thủ của ."
Chu Cảnh Sâm tùy ý giới thiệu xong, chỉ một nam tử khác mày rậm mắt to mà : "Đây là Công Tôn Nhĩ Trạch, kỳ đầu của kỵ binh doanh."
Công Tôn Nhĩ Trạch khách khí gật đầu với Diệp Gia, hô một tiếng: "Tẩu phu nhân."
Hiện giờ Diệp Gia sớm quen với xưng hô , nàng gật đầu, tiếp đón bọn họ nhà. Kỳ thật thật, nàng chẳng am tường lắm về hệ thống quan chức quân đội, cũng chỉ qua loa vài danh xưng mà thôi. Nghĩ rằng còn chờ một lát mới ăn cơm, nàng liền sai Tôn Tuấn lấy hai quả dưa hấu ướp trong giếng nước lạnh lên bổ. Vừa lấy dưa , trong mấy còn đôi phần kinh ngạc.
Dưa hấu ở phủ thế gia đại tộc tuy chẳng hiếm lạ, nhưng trong dân gian vô cùng ít thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-253.html.]
Dẫu kinh ngạc thì kinh ngạc, bọn họ cũng hỏi ngay tại chỗ. Diệp Gia đưa một con d.a.o đến, để Chu Cảnh Sâm tự cắt: "Do nhà tự trồng đấy."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Vùng Tây Bắc thể trồng dưa hấu ư?" Liễu Nguyên chia một miếng, nhịn hỏi.
Diệp Gia ở cạnh cửa, nghiêng , nửa tắm trong nắng, nửa ẩn trong bóng râm. Nghe nàng đầu , ánh nắng rực rỡ chiếu lên dung nhan tựa ngọc của nàng. Dáng của nàng hề rụt rè, e ấp như nữ tử thôn quê, cũng chẳng mềm mại, kiều diễm như quý nữ thế gia. Lưng nàng thẳng tắp, ung dung tự tại, phong thái thoát tục khiến cả phòng nhất thời ngây ngẩn. Nàng gật đầu: "Đương nhiên là ."
Không thể , loại dưa quả thực ngọt hơn nhiều so với những gì họ từng nếm. Chẳng những ngọt lịm, khi đưa miệng còn giòn tan mát lành. Liễu Nguyên chằm chằm quả dưa một lát, lúc nâng mắt về phía Chu Cảnh Sâm thì vẻ ghen tị chua chát trong đáy mắt gần như trào ngoài.
Chu Cảnh Sâm lười biếng chẳng buồn để tâm tới y, mấy đại hán chia xơi sạch một trái dưa hấu, lúc cơm cũng nấu xong.
Người nhiều, Diệp Gia dứt khoát khiêng bàn trong phòng , bày thành hai chỗ dùng bữa. Chu Cảnh Sâm cùng bốn đồng nghiệp mang đến cộng thêm A Cửu cùng dùng bữa ở chính sảnh, Diệp Gia cùng Dư thị, Ngũ và Tứ bày một bàn ở hậu viện.
Dùng bữa giữa trưa xong, Chu Cảnh Sâm cùng vài ngoài.
Diệp Gia vốn nghĩ y ngoài sẽ , dùng cơm xong liền trở về phòng định bụng nghỉ trưa. Ngày mai cửa hàng mới khai trương, chuyên bán thịt đầu heo, chiều nay còn sơ chế đầu heo. Từ khi giao quán ăn sáng cho Diệp Ngũ quán xuyến, ngoài việc chế biến gia vị và nước tương, những việc còn Ngũ đều chuẩn tươm tất. Nào ngờ, phòng thấy bọc y phục của Chu Cảnh Sâm vẫn giường. Nàng chẳng chẳng rằng, định tự tay mở .
Tranh thủ lúc y vắng nhà, nàng nhanh chóng lấy vật riêng tư của .
Cái bọc y phục bằng vải , dù cho thắt nút c.h.ế.t, chỉ cần dụng tâm một chút vẫn thể mở .