Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảnh đất lớn lao như dù cách xa phố thị vẫn giá trị nhỏ, mà nàng chỉ tiêu tốn hơn hai mươi lượng bạc. Trong khi đó, tiệm lớn bằng một phần ba tòa trạch đòi tới hai mươi lượng bạc ròng, chẳng bớt một hào. Diệp Gia hết sức thuyết phục y, song dù nàng đến khô cả họng vẫn chẳng thành công. Thái độ của chủ tiệm vô cùng kiên quyết, y thẳng thắn rằng vị trí nơi đây vô cùng đắc địa, việc buôn bán tấp nập, bởi thế giá hai mươi lượng bạc là quá rẻ. Dư thị thầm nghĩ, nếu mua tiệm , chi bằng đổi sang một nơi khác. Song Diệp Gia vô cùng ưng ý nơi đây, rốt cuộc vẫn c.ắ.n răng chấp thuận.
Tiêu tốn hai mươi lượng bạc để mua nơi , nhưng bên trong chẳng gì. Chủ tiệm đúng là một kẻ keo kiệt bủn xỉn, y tháo dỡ sạch sành sanh thứ thể mang . Nếu Diệp Gia mở tiệm, nàng ắt tu sửa, sắm sửa đồ dùng. Tiệm cũng chẳng lấy một tấm biển hiệu, khi bàn bạc, bọn họ quyết định vẫn sẽ dùng cái tên Tây Thi Than, chủ yếu vì thực khách tìm đúng tên tiệm. Trước khi tiệm khai trương trở , Diệp Gia tiêu tốn thêm mười lượng bạc để sắm sửa đồ dùng và tu sửa tiệm.
Một ngày khi tiệm khai trương, Dư thị đề xuất nấu một bàn tiệc thịnh soạn để ăn mừng ngày khai trương. Cuối tháng tám, nàng giao hai đợt xà phòng hương liệu. Hương phấn tiệm Lung Linh thu về một trăm tám mươi lượng, Hẻm Lê Hoa càng nhiều hơn, đạt đến hai trăm lượng. Lần tổng cộng thu về ba trăm tám mươi lượng, khiến tiền trong tay Diệp Gia trở nên dư dả vô cùng. Nàng trầm ngâm suy tính, dạo gần đây, ai nấy đều bận tối mắt tối mũi, buôn bán trông coi tiệm. Quả thật nên tổ chức một bữa tiệc linh đình để ăn mừng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nàng lập tức gật đầu lia lịa: "Được, một bàn tiệc ! Ngày mai đóng tiệm, con sẽ mua chút thịt bò, chúng cùng ăn một bữa thật no nê." Nàng dứt lời, tiếng hoan hô vang vọng khắp sân viện. Từ lúc Diệp tứ , Diệp ngũ cùng ba ông cháu nhà Tôn đến ở Chu gia, họ luôn ăn thịt. Mỗi ngày, điều họ lo còn là liệu đủ no kiếm gì mà ăn , mà là hôm nay món ăn nào mới mẻ . Trên đời , ngoài việc ăn no bụng và nếm món ngon, bọn họ nào mong cầu gì khác. Bởi , mỗi ngày trôi qua, bọn họ đều sống an nhiên tự tại, vô cùng vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-247.html.]
Vốn dĩ, khi thương thế của A Cửu lành lặn, hai vợ chồng cùng Diệp tứ định sẽ dọn ngoài. đúng lúc đó, nơi đóng quân đại động tĩnh, ngay cả Chu Cảnh Sâm đang bận bịu xới tung đất để tìm cũng đích đến nhắc nhở họ hết mực cẩn trọng. Phía Bắc Doanh và Tây Doanh thường xuyên quan binh qua . Hơn nữa, cái bụng của tứ cũng lớn, Diệp Gia thấy vẻ giống song thai nên cũng nỡ để nàng ôm cái bụng bầu mà bôn ba vất vả. Đành giữ hai vợ chồng A Cửu ở cho đến khi tứ lâm bồn.
Dĩ nhiên A Cửu cảm tạ ngớt, song trong lòng vẫn canh cánh khi thấy cả nhà ăn uống nhờ vả nhà Diệp Gia. Hắn tìm một căn nhà trong con hẻm nhỏ phố Đông của thị trấn, dự tính khi Diệp tứ sinh con xong sẽ chuyển đến đó.
Hắn như , một là vì nghĩ cho sức khỏe của Diệp tứ và con cái, hai là vì bản là một nam nhân cô độc, tường tận chuyện sinh nở của nữ giới. Dù ở Chu gia cũng Dư thị từng sinh nở và nuôi dưỡng vài đứa trẻ, khi tứ sinh con gặp chuyện gì cũng sẽ cách xoay sở.
Mấy ngày nay, vì mua nhà nên túi tiền của còn quá dư dả. A Cửu cũng những lời khoác lác như tiền sẽ báo đáp, mà chỉ thầm khắc ghi ân tình của nhà chị vợ tận đáy lòng. Bình thường, nếu thể giúp gì, sẽ tận lực phò tá. Thi thoảng Diệp Gia ngoài việc, nếu Dư thị thể theo, sẽ cùng để gánh vác và bảo vệ nàng.