Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
E ngại việc động thái bắt của quá lớn, lỡ đối thủ ầm ĩ lên thì chẳng khác nào tự phơi bày phận. Chẳng dám rùm beng, song kẻ tung tin đồn trơn tuột như cá chạch, khiến bọn họ bắt . Suốt một thời gian dài lưu trong thị trấn, bọn của Thẩm Hải vẫn tài nào tóm kẻ đó. Thẩm Hải vốn định giam giữ Chu Cảnh Sâm và Liễu Nguyên để trút giận, nhưng giờ đây y chẳng dám càn nửa lời.
Ngay lập tức, y sai thả hai , đồng thời treo thưởng lớn cho những ai công diệt phỉ. Lời đổ cho Đặng Hổ nay cũng y đưa một lời biện bạch vẹn . Y viện dẫn rằng chính vì đặt nhiều kỳ vọng Đặng Hổ nên mới trao cho trọng trách lớn lao khó kham nổi, còn việc tướng giữa trận là một hành vi đáng thất vọng. Sự khiển trách cốt để cảnh giác, nhằm khắc sâu nỗi khổ tâm của y lòng . Hơn nữa, khi khởi hành, Thẩm Hải triệu tập bộ tướng sĩ thuộc Bắc Doanh, gióng trống khua chiêng tiến hành luận công phong thưởng. Đặng Hổ chỉ công diệt phỉ mà còn công phát hiện hai thanh niên tài tuấn bằng con mắt tinh đời của . Thẩm Hải đích ban lời ngợi khen, còn thưởng cho vô vàn tài vật hậu hĩnh.
Không những thế, y còn thăng ba cấp cho Chu Cảnh Sâm ngay mặt , trực tiếp đưa y lên chức Khúc Trưởng, quản lý đội kỵ binh của quân doanh. Chu Cảnh Sâm điều động đến bên cạnh Thẩm Hải để nhậm chức. Liễu Nguyên cũng nhờ công phụ tá mà thăng lên Phó Khúc Trưởng, trợ giúp Chu Cảnh Sâm.
Một đoạn tin đồn lan đầy nửa tháng, mà kết quả diệt phỉ xoay chuyển nhanh đến ngờ. Liễu Nguyên chứng kiến chuỗi biến động dồn dập diễn mắt, ánh mắt Chu Cảnh Sâm chút phức tạp: "... Ngươi sắp đặt từ khi nào?"
Kỳ thực, Chu Cảnh Sâm cũng cảm thấy đôi chút buồn , buồn tốc độ tự vả mặt của Thẩm Hải. Trong tay vẫn còn vô át chủ bài dùng đến, Thẩm Hải cứ liệu co liệu duỗi như thế thì sẽ chẳng còn đất dụng võ. Y ung dung nhếch khóe mắt, kiêu ngạo cũng chẳng nóng nảy, như thể kẻ hỏi là chính . Chu Cảnh Sâm trực tiếp đáp lời y, mà hỏi ngược : "Sau ngươi tính toán ?"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Muốn thu nạp ?" Liễu Nguyên khoanh tay xuống, nghiêng đầu về phía Chu Cảnh Sâm.
Chu Cảnh Sâm chút kiêng dè gật đầu: "Liễu Tam công tử học vấn uyên thâm, thông kim bác cổ, bản lĩnh trị thế. Điều binh khiển tướng vốn chẳng sở trường của ngươi, nếu cứ quanh quẩn nơi đây thì khó lòng nổi danh. Cứ mãi vây hãm ở chốn nhỏ bé , sống cuộc đời uổng phí chẳng đáng tiếc lắm ?"
Trước lời khen , Liễu Nguyên khẽ bĩu môi, nhạo một tiếng: "Ai với ngươi tài trị thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-243.html.]
"Ta ."
Nụ gương mặt Liễu Nguyên cứng đờ.
Thái độ của Chu Cảnh Sâm cấp bách cũng chẳng chậm rãi, lời lẽ cũng chẳng nhạt nhẽo nồng nàn: "Ngươi thấy thế nào?"
Hai bốn mắt , Liễu Nguyên đáp lời, lưng vùi giấc ngủ.
Hiện giờ hai vẫn còn ở cùng một doanh trướng, việc phong thưởng ban xuống vẫn tất trọn vẹn. Chu Cảnh Sâm thèm bận tâm đến thái độ của y, ngón tay thon dài khẽ gõ nhẹ đầu gối. Ánh mắt y lướt qua tấm rèm doanh trướng vén lên, về phía ánh trăng sáng tỏ ngoài , vẻ mặt thản nhiên tự đắc.
Không qua bao lâu, Chu Cảnh Sâm đang ngủ bỗng nhiên bật dậy, cất lời: "Tay nghề nấu ăn của thật khéo léo? Món gà nướng mấy ngày gửi đến, quả thực tồi chút nào."
Vẻ mặt vốn thản nhiên gương mặt Chu Cảnh Sâm chợt cứng đờ, khóe môi khẽ trễ xuống. Hắn lướt đôi mắt y.
Liễu Nguyên nheo mắt khẽ.