Thẩm Hải cao, gương mặt nghiêm nghị, thốt một lời. Bỗng giọng Đặng Hổ oang oang như sấm, c.h.ử.i rủa những lời lẽ thô tục chẳng hề trùng lặp. Thẩm Hải dường như cân nhắc kỹ lưỡng, đoạn phất tay lệnh cho lôi Đặng Hổ ngoài, đ.á.n.h năm mươi quân côn.
Đôi mắt sưng vù của đảo sang cạnh, lập tức hai kẻ lao tới bịt miệng Đặng Hổ, kéo khỏi trướng chính.
Chẳng bao lâu , bên ngoài vọng những tiếng "bốp bốp" cùng tiếng rên rỉ t.h.ả.m thiết. Trong trướng chính trở nên tĩnh mịch lạ thường.
Chẳng ai ngờ , bọn họ vất vả gian truân bên ngoài tiêu diệt thổ phỉ, chẳng những công mà còn chịu tội.
Ngay cả Chu Cảnh Sâm, kẻ mặt tại đây, việc định tội cho y vẫn ngã ngũ. Trần Hiểu Tam cẩn trọng dò xét sắc mặt Thẩm Hải, đoạn liếc nhóm đồng liêu còn hùa theo . Các đồng liêu hoặc cúi mắt một lời, hoặc tránh né ánh của . Trong lòng Trần Hiểu Tam hiểu rõ nhảy kẻ tiên phong ắt sẽ ghét bỏ nhất, nhưng thể bia đỡ đạn . Ai bảo là duy nhất trong bọn họ chiến công nào.
Trong lòng thầm suy đoán tâm tư Thẩm Hải, cho dù Thẩm Hải g.i.ế.c c.h.ế.t tên nhóc họ Chu cũng khó mà nguôi mối hận trong lòng. Phải rằng, Thẩm Hải trấn giữ nơi biên cương Tây Bắc nghèo nàn gần mười năm, bổng lộc mỗi năm chỉ vỏn vẹn trăm lượng bạc. Phần lớn thu nhập của đều từ việc biển thủ mà .
Đương nhiên, việc Thẩm Hải cấu kết với mã phỉ , những tín như bọn họ chỉ sơ qua chứ tường tận.
Kỳ thực, năm xưa Thẩm Hải hợp tác với Vân La để cướp bóc các đội buôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-234.html.]
Quân doanh đồn trú cũng ngơ hành vi của mã phỉ. Của cải cướp sẽ chia theo tỷ lệ ba bảy: ba phần thuộc về mã phỉ, bảy phần còn thuộc về . Tuy nhiên, đội ngựa của Vân La phép tập kích thôn xóm.
Cứ thế yên suốt mười năm. Sau , Vân La lâm bệnh qua đời, đến khi Tô Cam tiếp quản, quy tắc đổi. Tỷ lệ chia thành hai tám: hai phần thuộc về Tô Cam, tám phần còn thuộc về . Thêm một điều kiện nữa, đó là cho phép Tô Cam dẫn mã phỉ tấn công các thôn lân cận. Chỉ cần để Bắc Doanh phát hiện, thì cứ mặc hành động. Số tiền cướp từ các thôn xóm thuộc về Tô Cam, nhưng mỗi năm nhiều nhất cũng chỉ thể tập kích ba .
Suốt bao năm qua, quân đồn trú dẹp loạn mã phỉ quanh vùng nhưng từng thu hiệu quả đáng kể. Bọn chúng vẫn ngang nhiên cướp bóc, hoành hành, khiến bao trấn nhỏ lân cận chịu cảnh lầm than. Lần Thẩm Hải bày binh bố trận như thế, cần cũng rõ mang ý đồ gì.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Đem cái tên Chu Cảnh Sâm đến đây cho !"
Thẩm Hải càng ngẫm càng thấy căm tức, kẻ họ Chu chỉ san bằng hang ổ của Tô Cam, mà còn quét sạch đám mã phỉ rải rác quanh vùng. Giờ đây, dù chiêu mộ một đám tay sai hung hãn như cũng chẳng còn dễ dàng. Dẫu lòng đầy oán hận, Thẩm Hải vẫn mang theo toan tính khác. Trước khi ban lệnh xử phạt, dĩ nhiên diện kiến vị thiếu niên .
Chẳng vì lẽ gì khác, chỉ bởi câu "Ai mà chẳng trọng dụng tướng tài lạc?" Huống hồ là một vị tướng trẻ mới nổi, thành danh?
Tuy rằng chốn quân doanh phức tạp bằng quan trường, song một khi nhắc đến danh lợi quyền thế, kỳ thực nơi nào tranh quyền đoạt thế cũng đều đẫm m.á.u như .
Có bao kẻ ở địa vị cao, mà chiến công đều do bản đoạt lấy. Lại bao nhiêu thể thăng tiến dựa tài năng thực sự của ? Những kẻ phận bần hàn, liều tính mạng nơi tiền tuyến, nhưng công trạng chẳng về tay, đó là chuyện thường tình. Việc cướp danh đoạt công, một tay che trời ở vùng Tây Bắc là hiếm .