Khi tất cả đến chân núi Hồng Sơn, Đặng Khúc Trường lệnh cho quân đóng trại chỉnh đốn ngay tại chỗ. Đặng Hổ hưng phấn suốt chặng đường trở về thành, trong lòng ngừng tính toán xem lập công lao hiển hách như thể thăng bao nhiêu cấp, ban thưởng gì. Hễ trong lòng cảm thấy vui vẻ, sang mời các tướng sĩ ăn thịt uống rượu no say.
Xuyên suốt quá trình, Chu Cảnh Sâm đều Đặng Hổ gọi đến bên cạnh. Đây là quý nhân của , nên đương nhiên cư xử vô cùng thiết.
Hai cùng đốt lửa và uống rượu. Liễu Nguyên xuống bên cạnh Chu Cảnh Sâm, trong tay cầm một cái bát lớn. Nhìn khuôn mặt vô cảm của y, Liễu Nguyên khỏi nhướng mày: "Lập nhiều chiến công hiển hách như trở về, mặt ngươi chẳng thấy chút vui mừng nào?"
"Nên vui ư?" Chu Cảnh Sâm nhấp một ngụm rượu, vẻ mặt lạnh lùng.
Liễu Nguyên lập tức thôi nữa.
Cả hai đều kẻ ngốc. Vị hiệu úy họ Thẩm vốn là một địa đầu xà của vùng đất Bắc Doanh . Cả hai đều động cơ của khi thực hiện sự sắp xếp . Dù ở đây ẩn chứa loại rắc rối gì, nếu suy nghĩ kỹ càng thì e rằng sẽ hủy hoại tiền đồ của ai đó, khi trở chắc chắn họ sẽ nhận kết quả nào. Nếu gặp kẻ vô pháp vô thiên, chừng còn thể mang tiếng và mưu sát.
Tiếng của Chu Cảnh Sâm lan truyền, vượt quá chức phận, việc theo quân lệnh.
Những tướng sĩ xung quanh sớm say khướt, gây ồn ào, oẳn tù tì tranh giành rượu. Liễu Nguyên uể oải nhấp một ngụm rượu, ngẩng đầu bầu trời đầy , đột nhiên hỏi một câu: " , hiện tại ngươi con nối dõi ?"
"Chưa ." Chu Cảnh Sâm nhấp một ngụm rượu, chằm chằm bóng cây phía xa với ánh mắt u ám: "Rơi bước , còn thể liên lụy đến con nối dõi ?"
Liễu Nguyên lớn, rõ ràng dứt khoát cũng trốn tránh: "Chuyện đó cũng chắc . Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, phong thủy luân chuyển ngừng. Thế tử Cảnh vương kinh tài tuyệt diễm năm đó thể nổi danh khắp Yến Kinh, cớ gì dễ dàng cam chịu phận như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-221.html.]
"Vậy còn ngươi, tử cận của Hồng Chương thì ?" Chu Cảnh Sâm nhướng mày, giơ chiếc bát trong tay về phía Liễu Nguyên.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Đương nhiên cũng sẽ chấp nhận phận."
Liễu Nguyên nâng bát lên, hai chạm , mỉm .
Chu Cảnh Sâm dựng trại cách đó trăm dặm uống rượu, thì bên Chu gia cũng đang uống rượu.
Diệp Gia mới phát hiện Dư Thị nghiện rượu. Trước đây lúc cuộc sống còn khó khăn, nàng bao giờ thấy bà dính , nhưng hiện tại khi gia đình còn nghèo túng nữa thì bà thường xuyên mở rượu mời Diệp Gia uống. Rượu ở vùng Tây Bắc là rượu cao lương mạnh, còn một ít rượu Thanh Khoa. Thật , nó cay đối với Diệp Gia. Mỗi nàng chỉ cần uống một ly là thể say. Ngược , Dư Thị vẻ yểu điệu mỏng manh nhưng uống hết một bát mặt vẫn đổi sắc.
Đợt mở tiệc rượu, đương nhiên là vì một hỷ sự khác. Trước đây, Diệp Gia đưa xà phòng thơm cho Trình Lâm Phương dùng thử, khi sử dụng, nàng thấy vô cùng ưng ý. Hôm nay, nàng sai đến dặn Diệp Gia đưa một trăm bánh xà phòng cho chư vị cô nương trong tửu lầu dùng.
Trước đó, Diệp Gia để sáu mươi bánh nhỏ chế tác cho tiệm son phấn Linh Lung, thêm sáu mươi bánh nàng mang về từ Lý Bắc trấn. Để hai mươi bánh cho trong nhà dùng, còn một trăm bánh xà phòng thơm thì đóng gói kỹ lưỡng, giao trọn cho Trình Lâm Phương.
Trình Lâm Phương đưa mức giá hợp lý, mỗi bánh bán với giá một lượng rưỡi bạc, một trăm bánh xà phòng thơm, nàng tức thì thanh toán một trăm năm mươi lượng bạc, sai đặt trong một chiếc rương nhỏ mang tới.
Thị trường cho loại xà phòng thơm từ đây rộng mở, lợi nhuận thu về nhanh chóng đến mức thể thấy rõ bằng mắt thường.