Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 215

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:37:32
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, quãng thời gian vắng nhà, Chu gia xảy ít chuyện. Dư thị nhắc đến chuyện Diệp Gia định bàn chuyện ăn, tiện thể kể về việc Diệp tứ và A Cửu nhờ cậy Chu gia. Trong thư, bà năm bảy lượt nhắc đến chuyện ngưỡng mộ A Cửu thành gia lập thất đến hai tháng mà Diệp tứ mang thai.

Chu Cảnh Sâm bất lực, con cháu thờ cúng luôn là nỗi bận tâm lớn của mẫu . Hắn thể theo suy nghĩ rằng con cháu nối dõi tông đường của mẫu . Hiện tại mà con cũng hành động sáng suốt. Nói khó một chút, con sẽ là gánh nặng cho Gia Nương.

Truyền thừa hương hỏa quả thật quan trọng, nhưng Chu Cảnh Sâm từ đến nay nào kẻ trọng quy củ. Hắn khẽ rủ mi mắt, dùng ngón tay thon dài chậm rãi gấp lá thư cầm lấy một bức thư khác.

Hắn dùng ngón tay thon dài vuốt ve bức thư đôi ba . So với thư của mẫu , bức mỏng hơn nhiều.

Khóe miệng Chu Cảnh Sâm khẽ cong lên, đoạn lấy lá thư .

Bên trong chỉ một tờ giấy mỏng manh, một đoạn khiến dở dở : Ba trăm chữ nịnh nọt dễ , năm trăm chữ phân tích chuyện bày mưu giải nạn, sáu trăm chữ đòi hỏi thức ăn, một bộ y phục mới và một lượng bạc.

Trên bức thư, Diệp Gia phác họa một hình nhân đơn sơ, trông như đang vươn tay vẫy gọi thần tiên ban phúc. Tuy chỉ là nét bút tùy tiện, song ẩn chứa nét riêng, sống động mà khôi hài.

Đèn đuốc trong doanh trướng chập chờn, gian yên tĩnh lạ thường. Chu Cảnh Sâm nhịn mà đưa tay che mặt. Dung nhan vốn quá lớn, chỉ cần vươn ngón tay thon dài che khuất .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-215.html.]

Một lát , khẽ bật giường. Các tướng sĩ bước lấy đồ hiếm khi thấy thất thố như , ai nấy đều ngơ ngác hiểu. Xưa nay Chu Cảnh Sâm vốn nổi tiếng trầm lãnh đạm, đây là đầu tiên bọn họ chứng kiến dáng vẻ . Một binh sĩ trong đó nghiêng đầu định xem tay cầm thứ gì, nhưng còn kịp rõ, Chu Cảnh Sâm mau lẹ gấp gọn cất ngực.

"Ngươi gì?" Nụ mặt tắt, song trong giọng vẫn còn ẩn chứa niềm vui khôn tả.

"Khụ khụ, nào gì, chỉ là tại hạ hiếu kỳ thôi. Sao ? Trong nhà tin tức gì ư?" Vị tướng sĩ đồng trướng với là một kỵ binh, họ Liễu, tên Nguyên. Công phu cưỡi ngựa b.ắ.n cung của y cũng là hàng đầu, song vẫn kém Chu Cảnh Sâm một bậc. Trong nhiệm vụ , Liễu Nguyên sẽ phụ tá cùng Chu Cảnh Sâm. Y cũng lưu đày đến Yến Kinh, nhưng do vạ lây vụ mưu phản của Cảnh Vương, mà là do phụ y liên lụy đến án tham ô, tịch biên gia sản phát vãng.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

"Ừm." Xưa nay Chu Cảnh Sâm mấy khi đề cập chuyện của Diệp Gia cho ngoài , khẽ gật đầu đáp: "Trong nhà gửi chút thức ăn đến, nếu ngại, hãy đem cùng các chia sẻ một phần ."

Chỉ là chút thức ăn vặt. Trời nóng bức, nếu để lâu ắt sẽ hư hỏng. Chàng vốn kẻ keo kiệt, chỉ giữ một bọc nhỏ cho , còn đều gói ghém đưa cho Liễu Nguyên đem ngoài phân phát. Các tướng sĩ vốn quen mang theo lương khô đường hành quân cho tiện, thi thoảng rượu thịt thì cùng tụ họp nấu nướng. Thực tình, các món ăn nơi biên ải chẳng lấy gì ngon miệng. Món do Diệp Gia tự tay , dù để lâu hương vị phần đổi khác, song vẫn tấm tắc ngợi khen.

Đến đêm khuya, Liễu Nguyên trở về doanh trướng. Chu Cảnh Sâm vẫn ánh đèn, miệt mài thư hồi âm cho phu nhân của .

Trong miệng Liễu Nguyên vẫn còn thoang thoảng hương vị sữa trứng hòa lẫn cùng mùi vừng thơm. Y lẩm bẩm nhai nhai đôi ba , bóng lưng của , ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ. Cũng cùng lưu đày, Chu Cảnh Sâm kém y hai tuổi, nhưng thê tử ...

Đám tàn binh còn sót dễ bề tiêu diệt, chỉ cần bắt sống chủ tướng là coi như thành công một nửa. Sau hơn mười ngày vây hãm, Chu Cảnh Sâm đích chờ diệt trừ tên phỉ tướng cuối cùng mới dẫn quân lui về.

 

Loading...