Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vốn dĩ là gánh vác nhiệm vụ gian khổ như , Đặng Khúc Trường chuẩn sẵn tâm lý là cuộc tiễu trừ sẽ thất bại. Kết quả là một ai thương nặng. Thật đúng là khiến y hả hê khôn xiết!
Đặng Khúc Trường vô cùng vui mừng, hạ lệnh cho sát bò g.i.ế.c dê, mở tiệc rượu ăn mừng. Y hiệu triệu chư tướng sĩ cùng hoan hô.
Lửa trại bùng lên, các tướng sĩ chén chú chén , cùng ca khúc khải .
Kỳ thực, nếu dựa cách lúc đầu của Đặng Khúc Trường, thì cuộc tiễu trừ chỉ thể là đem ba trăm binh mã xông thẳng chính diện, c.h.é.m g.i.ế.c bao nhiêu thì bấy nhiêu. Làm thể sánh ngang kẻ mưu lược thao lược với phường lỗ mãng xông pha chứ? Dùng binh pháp diệu kế, tổn thất một binh một nào vẫn thể giành chiến thắng. Đặng Khúc Trường nghĩ đến công lao , khỏi nóng nảy hô to: "Người ! Gọi Chu kỵ tướng lên đây! Hôm nay nhất định cạn cùng y một chén mới !"
Lần thể giành đại thắng mà hầu như chút thương vong nào, tất cả đều là công lao của Chu Cảnh Sâm.
Phía Chu Cảnh Sâm vẫn định về. Nếu tiêu diệt đại trại mã phỉ, thì còn nhiều tàn dư phỉ khấu rải rác cũng nên tiện tay giải quyết luôn. Bên còn đang thương lượng để xử lý, còn bên phía Diệp Gia lâm cảnh khó xử. Không là trắc trở đường sự nghiệp, mà là do sự chấn động từ mối tình nồng thắm của Diệp tứ và A Cửu tác động đến Dư thị. Vốn dĩ bà đang xổm bên giếng nước việc yên lành, đột nhiên bảo Diệp Gia một phong thư cho Chu Cảnh Sâm.
"Ta nhớ là đường hành quân sẽ dịch trạm chuyên đưa thư tín mà?
Dư thị nhẹ nhàng cẩn thận rây bột đậu trong cối, ngoảnh đầu trò chuyện với Diệp Gia đang rửa phần tụy heo còn dính bẩn: "Doãn An hành quân bên ngoài, an lành chăng? Chớp mắt sắp một tháng , mà chẳng một tin tức nào. Gia Nương , trong nhà bút mực giấy nghiên đó ? Chi bằng nàng thư cho Doãn An, cũng tiện đem theo chút đồ ăn cho luôn ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-212.html.]
Dư thị là đầu tiên Diệp Gia gặp gỡ kể từ khi xuyên đến thế giới , cộng thêm tính tình của Dư thị cũng hiền lành, nên hai họ chung sống hòa thuận, đương nhiên tình cảm Diệp Gia dành cho Dư thị cũng vô cùng sâu đậm. Đa phần những lúc Dư thị lên tiếng, Diệp Gia đều sẽ lắng : "E là lắm , tướng công đang lâm trận mà."
"Có gì mà chứ? Người nơi xa lúc nào cũng nhớ đến gia quyến nhất." Dư thị như thể đầy từng trải, "Đôi lúc chỉ là một bức thư nhà nhỏ nhoi, cũng là niềm tin để khiến tiếp tục sống đó. Hơn nữa, lúc đầu khi Doãn An ở nhà, cứ thèm ăn những món ngon mà Gia Nương nấu. Nếu tay nghề của nương , nấu ngon, thì cũng chẳng dám phiền đến tài nghệ của nàng..." Nói đến hai chữ " phiền" vẻ khách sáo.
Diệp Gia khẽ liếc nương một cái: "Hôm nay trời nóng bức như , e rằng những món ăn đưa đến chỗ thì sẽ hỏng mất."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Cho dù hỏng thì cũng là tấm lòng của nàng." Dư thị : "Chỉ cần là món do Gia Nương nàng nấu, Doãn An nhận đều sẽ vui mừng khôn xiết."
Diệp Gia khẽ thở dài, trong lòng thầm nhủ: Được thôi, cũng chẳng chuyện bất khả thi.
"Vậy ." Diệp Gia cũng ngượng ngùng đến thế. Bên phía nàng khi chuẩn xong những thứ cần dùng để xà phòng thơm, chỉ cần gọi ông Tôn đến đập nữa thôi. Đầu heo Diệp Ngũ sạch , bây giờ những việc Diệp Tứ thể giúp chính là nhặt rau hẹ, đỡ cho nàng khỏi nhàn rỗi: " món gì đây? Với thời tiết , thức ăn nhiều lắm cũng chỉ để ba ngày, để lâu hơn ắt sẽ hư mất."
"Tướng công thích ăn gì?" Diệp Gia nhớ là Chu Cảnh Sâm hình như khá kén ăn.