Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:37:16
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc ông chỉ gọi Diệp Gia là "đông gia", giờ đây khi đây, ông cũng thể gọi tất cả đều là "đông gia" .

Nếu như gọi tất cả như thì chẳng sẽ chẳng phân biệt ai với ai ư? Dẫu ông đang phiền não song Dư thị chẳng hề , khẽ "À" một tiếng, chớp chớp mắt, bật .

Lập tức khóe miệng nàng cũng cong lên một nụ , thầm nghĩ đầu gỗ cũng gỗ thật. Liền vui vẻ bước bếp giúp sức.

Sáng hôm , trời hửng đông, Diệp ngũ cùng Diệp Gia ngoài.

Không còn cách nào khác, bây giờ công việc kinh doanh đồ ăn sáng chẳng khá khẩm bằng thịt thủ lợn, bởi bọn họ tâm ý chuyên chú món thịt thủ lợn.

Dư thị dùng d.a.o bén, dù theo cũng chẳng giúp ích chi.

Chỉ thể để Diệp ngũ . Từ lúc Diệp Gia trả tiền công, Diệp ngũ việc tích cực nhất.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Nàng việc từ bé đến lớn, cho dù gì thì cũng chẳng hề nhận một đồng thù lao nào. Không chỉ tiền, thậm chí còn ăn ngon.

Cha ruột cũng chỉ lấy nhi tử trụ cột, những gì còn sót mới là của nàng .

Một khi nàng ý kiến gì thì chỉ phụ sẽ mắng mỏ, mà ngay cả mẫu cũng rằng nàng chẳng hiểu lễ nghi trung hiếu.

Diệp ngũ thể hiểu thấu lễ nghi trung hiếu?

Nàng chỉ sinh là phận nữ nhi vốn bằng nam nhi ở trong nhà họ Diệp, coi như trâu như ngựa.

khi theo tam tỷ, Diệp ngũ còn ràng buộc bởi lệ cũ nữa. Nam nhân dùng bữa , nàng cũng thể tề tựu dùng bữa như , chẳng cần lén lút dùng bữa nơi hậu bếp, mà phép chung bàn, tự do gắp thức ăn.

“Tỷ tỷ,” Diệp ngũ cảm thấy khi theo tam tỷ, dẫu mỗi ngày đều bận rộn việc, song ăn ngon ngủ yên, chẳng hề ai la mắng, trong lòng vô cùng hoan hỷ: “Tỷ thời tiết nóng bức, chúng nên bán mì lạnh chăng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-199.html.]

Lần ăn mì lạnh mà vẫn còn vương vấn bao ngày. Giờ đây, nàng nhớ tới chảy nước miếng: “Vừa khoái khẩu, thỏa cơn thèm, còn thể giải nhiệt.”

Diệp ngũ nhắc đến, Diệp Gia cũng chợt nhớ .

Thời gian qua quá nhiều việc, ngày nào cũng bận rộn nên nàng lãng quên mất.

Nói mới nhớ, bán mì lạnh thời tiết quả thực hết sức phù hợp. Vừa thể giải nhiệt, ắt hẳn sẽ bán chạy: “Được, nếu vội thì thể mang theo. món mì dùng nước giếng mới giữ vị thanh mát, nếu để nóng, hương vị sẽ chẳng còn tinh túy như ban đầu.”

“Dù ít ỏi cũng là một phần lợi ích.” Giờ đây Diệp ngũ hoạt bát hơn nhiều: “Cứ vớt vát chút nào thì chút .”

Hai tỷ đến trấn, mới treo tấm biển hiệu. Vừa bắt đầu khai trương khách nhân chờ đợi. Tiệm Tây Thi giờ đây vang danh khắp trấn Đông Hương.

Người khen ngợi là bánh trứng gà rau hẹ, mà chính là món thịt đầu heo chế biến tài tình của nàng.

Ngay cả thịt dê thịt bò thượng hạng cũng ngon bằng món của Diệp Gia. Có nhiều phú hộ tiếc bạc vàng, khi nếm thử món liền nhận thấy thịt dê thịt bò cũng chẳng còn hương vị gì đặc sắc.

Cũng là các nhà phú hộ từng tìm nấu thử thịt đầu heo, nhưng dẫu thử đủ cách, cũng tài nào tái hiện hương vị độc đáo .

Đến lúc , họ mới ngộ một điều: món thịt đầu heo của tiệm Tây Thi là độc nhất vô nhị, nếu ăn thì chỉ thể tìm đến tiệm của nàng mà thôi.

Hai tỷ đang chiên bánh, khách quen thuộc đến trò chuyện cùng hai . Diệp Gia thoắt cái bán mười chiếc bánh, bỗng nhiên một nam nhân chen lấn lên phía , ngay tấm biển hiệu của quán mà chăm chú quan sát.

“Đây là tiệm Tây Thi ?” Vị khách nhân chữ nghĩa, liền đầu hỏi Diệp Gia: “Lão bản nương, quán của quý vị quan hệ gì với tiệm Tây Thi ở trấn Lý Bắc chăng?”

“Chúng từ trấn Lý Bắc chuyển dời đến đây.” Diệp Gia chiên bánh đáp lời : “Trấn Lý Bắc bên mã phỉ hoành hành, việc buôn bán thể tiếp diễn.”

 

Loading...