Trương Xuân Phân lỡ lời khai hết sự tình, giờ hối hận cũng muộn, chỉ còn tái mặt mà rấm rứt.
Phu nhân Diệp vỗ đùi đ.á.n.h đét, đoạn bệt xuống đất, định giở trò lóc than thở như những ngày xưa cũ. Nàng than tướng công vắng nhà bao năm, một đơn côi nuôi nấng năm đứa con thơ trưởng thành. Khao khát lão gia tử sẽ đoái hoài đến nỗi vất vả của mà bỏ qua cho nàng . Diệp lão gia tử tuy là hiền lành, nhưng kẻ sĩ trọng danh dự, há để mất mặt bàn dân thiên hạ? Người ngoài vẫn còn đang ngó, hành động dây dưa dứt của Diệp Trương thị quả thực khiến danh dự Diệp gia tổn hại trầm trọng.
Lão gia tử lập tức nhà hưu thư. Dù ai ngăn cản cũng vô ích.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Diệp Trương thị sợ đến hồn bay phách lạc, nào còn dám lóc? Ngay lúc , nàng chẳng còn màng đến em gái, vội xông tới cầu xin lão gia tử đừng từ bỏ .
Trong cuộc khẩu chiến giữa cha chồng và nàng dâu, lẽ dĩ nhiên Diệp Trương thị chịu lép vế. Việc bảo vệ em gái thể sánh bằng sự an của bản ? Huống hồ, nàng còn bốn nhi tử và một nhi nữ, em gái ruột thịt thể sánh với cốt nhục của ?
Sau một hồi ầm ĩ, hưu thư , nhưng việc Trương Xuân Phân đuổi là chuyện , thể vãn hồi. Phải đuổi ngay trong ngày hôm nay. Nếu tiễn , lão gia tử nhất định sẽ hưu thư. Diệp Trương thị giờ đây nào còn màng đến Diệp Gia? Nàng lóc t.h.ả.m thiết, vội vàng thu dọn hành lý cho em gái . Diệp Gia liền theo , quả nhiên phát hiện Trương Xuân Phân cất giấu ít vật dụng. Cây trâm cùng đôi bông tai bạc kiểu dáng y hệt của nàng, đều cất trong cùng một chiếc hộp. Không chỉ đồ trang sức, ngay cả y phục cũng chẳng thiếu thốn.
Trương Xuân Phân thấy ánh mắt Diệp Gia đổ dồn chiếc hộp, vội vàng cất đồ , tựa hồ sợ khác cướp mất.
Diệp Gia từ trong nhà bước , thấy sân viện vắng tanh một bóng , bèn đầu bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-19.html.]
Diệp gia trang xem chừng còn rộng lớn hơn Vương gia thôn, riêng thôn ngót nghét hai trăm hộ gia đình. Hai thôn cách xa, cùng chung một dòng sông chảy qua. Diệp Gia rời khỏi nhà đẻ, tiện đường ngang bờ sông cuối thôn. Thoáng qua, bờ sông tụ tập đông đảo các phụ nhân đang giặt giũ quần áo.
Diệp Tứ đang xổm một tảng đá, tay cầm mấy thỏi xà phòng sức vò chăn.
Tuy nhiên, thời đại , việc tắm gội vốn là điều thường nhật của nông dân; đặc biệt trong những ngày đông giá rét, ai nấy đều thể tránh thì sẽ tránh. Thậm chí , cả một mùa đông cũng chắc tắm rửa một nào. Chăn mền, y phục mặc lâu ngày bám bẩn đến mức giặt mãi cũng chẳng sạch . Diệp Tứ chà xát ít xà phòng lên chăn, đôi tay vì giá lạnh mà đỏ ửng, mà những vết ố bám lâu ngày vẫn chẳng chịu rời . Diệp Gia liếc sang bên cạnh, thấy một loạt phụ nhân khác cũng đang rơi tình cảnh tương tự.
Nàng thầm nghĩ: Xà phòng tẩy sạch ? Đâu chất tẩy rửa nào hiệu nghiệm hơn chăng? Vốn dĩ nàng chỉ tiện miệng suy nghĩ, mà trong lòng khẽ động.
Từ khi xuyên qua nơi , mấy ngày gần đây, Diệp Gia vẫn luôn nặn óc suy tính kế sinh nhai. Càng suy tính càng chẳng kế hoạch nào khả thi. Lúc , thấy xà phòng , nàng bỗng nghĩ liệu thể tự tay điều chế loại xà phòng khác chăng. Ở thế giới hiện đại, bản nàng từng xà phòng thủ công, việc đó nào gì khó khăn. Trước , nàng ở nhà chỉ cho vui, mà chất lượng còn hơn những món đồ bán bên ngoài nhiều phần.
Chỉ là nguyên liệu chút đắt đỏ, với tình hình hiện tại của Chu gia mà . Đừng đến chuyện dùng tiền mua nguyên liệu điều chế xà phòng, ngay cả việc tằn tiện chi tiêu hàng ngày cũng là một nỗi khó.
Nếu giá thành sản xuất xà phòng cao, giá thành của xà phòng thơm thì sẽ ?