Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:11
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng xoay , cất bước lấy chậu, rửa sạch mề và ruột gà. Món chiên xong dùng ngay mới giữ độ giòn rụm, để lâu e rằng sẽ mất hương vị tươi ngon. Chẳng cần vội ướp gia vị lúc , đợi đến ngày mai tẩm ướp mới thấm đượm hương vị.

Nàng dùng kéo cắt bỏ phần túi dày ẩn bên trong mề gà. Diệp Gia lấy thêm một thìa bột mì nhỏ, rắc chút muối sức bóp rửa ruột gà cho sạch. Ba con gà ít nội tạng, thêm sáu chiếc chân và sáu cánh gà, ngần đủ đầy một nồi lớn. Trong lúc Diệp Gia loay hoay chế biến nội tạng gà, Chu Cảnh Sâm tắm rửa sạch sẽ. Y bước , trời xế chiều thì ngỏ ý cáo từ.

Quân lính vốn dĩ trở về doanh trại khi màn đêm buông xuống. Chu Cảnh Sâm rửa sạch tay chân xong xuôi, Diệp Gia đưa y hai thỏi xà phòng, dặn dò y mang theo dùng rửa mặt mỗi ngày. Dư thị ý để hai vợ chồng đôi lời riêng, bèn sai Diệp Gia tiễn khách. Thấy nội tạng gà trong nồi chín tới, Diệp Gia liền múc một bát nhỏ đưa cho , tiện thể tiễn y ngoài. Tiểu Điểm Điểm lặng lẽ rời phòng, mon men theo hai . Diệp Gia tiễn khách đến tận cổng thôn mới dừng bước, lúc nàng định xoay về, Chu Cảnh Sâm bỗng cất tiếng gọi. Diệp Gia khẽ khựng , ngạc nhiên sang y. Chu Cảnh Sâm bỗng thò tay ống tay áo, lấy một món vật: "Nếu rảnh rỗi, nàng thể mang cài thử." Diệp Gia đón lấy chiếc trâm gỗ. Tuy là vật bằng gỗ, nhưng tay nghề điêu khắc vô cùng tinh xảo, một cành hoa lan trông sống động như thật, uyển chuyển trâm. Thật tình Diệp Gia chẳng mấy hiểu về trang sức thời xưa. Thường ngày, nàng búi tóc cũng chỉ cốt cho gọn gàng, vương víu là . Dẫu nàng cũng thường đội khăn trùm đầu, thứ thể che mái tóc, ai thể thấu qua lớp khăn .

"Về ," Chu Cảnh Sâm chốn giao lộ: "Ta sẽ đây, dõi theo nàng cho đến khi về tới nhà."

Diệp Gia tay vân vê cây trâm, trong lòng nàng dấy lên một cảm giác thật lạ lùng. Nàng khẽ nhíu mày y, cụp mắt xuống. Cảm giác mơ hồ khó tả, chỉ thể chắc chắn một điều, y đến nỗi đáng ghét như nàng vẫn tưởng. Mãi suy tư, Diệp Gia vẫn cách nào nghĩ thông suốt. Chu Cảnh Sâm vẫn đó giữa màn đêm thăm thẳm, gương mặt y văn nhã nhưng phảng phất vẻ trầm tư. Diệp Gia trằn trọc giường, ôm theo vấn đề đến tận nửa đêm mà vẫn tìm lời giải đáp. Không do nàng ngu , mà tự tâm nàng vô thức cự tuyệt việc tiến gần hơn. Dường như, nếu hiểu rõ cặn kẽ lẽ, nàng sẽ chẳng bận tâm, cũng chẳng phiền não.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-160.html.]

Thế nhưng, nhớ những lời Chu Cảnh Sâm từng thuở , nàng cảm thấy bản sắp đối diện với một lời hồi đáp. Diệp Gia khẽ thở dài, trong bóng đêm lật mấy lượt cũng .

Sáng sớm ngày hôm , Diệp Gia lấy phần ức gà chuẩn hôm qua xuống, thái nhỏ thịt chân gà. Nàng cũng lấy nốt bột còn trong nhà, thêm chút rượu, bột ngô, cùng hành lá. Tiếp đó, cho thêm hai quả trứng gà, bột khô và chút bột ngô trộn đều, nhào nặn tẩm ướp thêm chừng hai canh giờ. Nhân lúc chờ đợi ướp thịt, nàng dọn một bữa sáng đạm bạc. Cả nhà dùng bữa xong xuôi, Diệp Gia liền bắt tay rán thịt.

Ba con gà do Nhuy Tả Nhi chăm sóc béo múp míp, khi chế biến, một giỏ đầy ắp thịt. Vì lọc bỏ xương, việc nấu nướng càng trở nên dễ dàng, chỉ cần tẩm ướp chiên ngập dầu nóng. Nhiệt độ dầu cần quá lửa, chỉ cần chiên đến khi vàng đều là . Ban đầu, Dư thị còn e ngại cách nấu sẽ ngon miệng. chờ đến khi mùi thơm của món gà tỏa khắp, nỗi lo trong lòng bà vơi phần nào.

Diệp Gia lấy cho Dư thị một bát nhỏ, bảo bà nếm thử. Dư thị thoáng chút e lệ, đẩy bát , thầm nhủ ở cái tuổi còn ham món ăn vặt gì nữa chứ. Nào ngờ, nếm một đũa, bà liền im bặt, vui vẻ mà thưởng thức hết một bát: "Gia Nương, nếu thể gửi cho Doãn An một phần thì thật ."

Nhụy Tả Nhi khụt khịt mũi nhỏ, lảo đảo bước tới, giờ cũng chẳng còn sợ Diệp Gia g.i.ế.c gà của nữa.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...