Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:59:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ông Tôn toan cất lời, Diệp Gia cầm tiền công đến, nàng : "Chuyện bao cơm định từ , thể đổi. Hôm nay tối muộn, nếu giờ thúc trở về thì e rằng kịp nấu nướng. Trong nhà sớm sắm sửa xong thức ăn, Tôn thúc cứ phòng dùng chút nước đậu xanh, đợi một lát là . Ta sẽ bếp chuẩn ngay, chốc lát sẽ xong. Nếu thúc lo Tôn thẩm ở nhà gì dùng bữa, lát nữa sẽ gói ghém chút đồ cho thúc mang về."

Chẳng đợi ông Tôn hồi đáp, nàng liền xoay bước phòng bếp. Ông Tôn thấy hai chồng nàng dâu lời chân thành, chút giả dối, liền mỉm , da mặt dày dặn mà ở dùng bữa cùng cháu nội.

Sắc trời nhá nhem, màn đêm buông xuống, lác đác vài vì hiện hữu nền trời. Dù mặt trời khuất núi, chiếc giường nơi phòng vẫn còn vương vấn ấm từ nắng chiều. Diệp Gia rà soát một lượt vật liệu trong bếp, cân nhắc xem nên chuẩn những món gì cho bữa tối. Một chiếc chân giò lớn do nhà hàng thịt của lão Nhạc đưa đến, đủ để một món mặn. Hậu viện vẫn còn ba bó rau hẹ tươi ngon, thể dùng chút bánh hẹ trắng điểm xuyết. Trong lòng thầm tính toán như , Diệp Gia vẫn cảm thấy đủ thịnh soạn. Dẫu bao cơm chẳng cần yến tiệc linh đình, nhưng dẫu ông Tôn dốc sức việc, Diệp Gia cũng nỡ đối đãi sơ sài. Nàng , giờ đây ngoài phố chẳng thể mua thêm thứ gì. Chẳng những chợ sành vãn, ngay cả các phiên chợ trong trấn cũng tan.

Diệp Gia đảo mắt quanh sân, ánh mắt cuối cùng dừng bốn con gà đang nhẩn nha kiếm ăn. Chẳng còn lựa chọn nào khác. Nếu dời nhà, chỉ cần buộc hai con dê . Còn bốn con gà , thật khó lòng mang theo. Diệp Gia thầm nghĩ, chuyển đến nhà mới sẽ nuôi . Còn giờ đây, chỉ đành hạ thủ với bốn con gà mà thôi. Hơn cả, nàng gần nửa năm thưởng thức thịt gà, thật khiến thèm thuồng. Vừa nghĩ đến những đĩa gà vàng óng, gà nướng thơm lừng, gà rán giòn rụm, nước bọt của nàng kìm mà trào . Nhuy Tả Nhi trong phòng cảm thấy buồn chán, liền chạy ngoài tìm vui. Vừa bước cửa, thấy thẩm nương mà nàng yêu thương nhất đang cầm lưỡi d.a.o sắc lạnh, bầy gà. Đôi mắt nàng (Diệp Gia) sáng rực lên, khiến ảnh nhỏ bé của Nhuy Tả Nhi úp sấp nơi cửa, bất giác rùng một cái. Diệp Gia vòng quanh đàn gà một lượt, bỗng chốc nàng nhận một vấn đề khó giải. Muốn ăn gà, nhưng dám tự tay g.i.ế.c mổ.

Diệp Gia thầm nhủ: "Nàng cũng chẳng thế . Mấy ăn cá, cũng đều là do Chu Cảnh Sâm tay g.i.ế.c mổ hộ."

Nàng nào nên bắt đầu sát gà từ . Nàng chỉ còn chôn chân một lát, đầu gọi Dư thị. Dư thị đến, thấy đàn gà tán loạn khắp nơi, cũng lặng thinh . Thật trùng hợp, bà cũng chẳng dám xuống tay.

Dư thị: "...". Sau một hồi lâu trầm mặc, Diệp Gia rốt cuộc cũng hạ quyết tâm: "Cứ g.i.ế.c thôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-154.html.]

Dẫu con cũng trưởng thành. Nếu ngay cả sát gà cũng dám, nàng còn dám nhắc đến chuyện vung đao đoạt mạng ? Nếu thật sự ngày đối mặt với mã phỉ, chẳng lẽ nàng cũng dám chạm đao phay ư? Liên tục tự trấn an trong lòng, Diệp Gia c.ắ.n răng mở cửa chuồng gà. Bỗng nhiên, một con gà hung tợn vọt , sải chân đá thẳng mặt nàng một cú.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Diệp Gia: "...Mặt mũi đây, vốn là dung nhan như hoa như ngọc cơ mà!"

Diệp Gia giận đến tím mặt, vớ lấy đao phay khua lung tung trong trung. Đám gà ánh sáng từ lưỡi đao dọa cho kinh sợ, vội vã kêu quáng quàng, mổ loạn xạ tứ phía. Mái tóc đen nhánh của Diệp Gia cũng lũ gà mổ cho rối bù lên. Nhất thời m.á.u nóng xộc thẳng lên não, nàng cầm chặt lưỡi đao, hung tợn gằn giọng: "Hôm nay nếu lũ ngươi đền mạng, thì chính là bỏ mạng!"

Lời dứt, một tiếng khẽ bỗng vang lên từ trong bóng tối, phá tan sự tĩnh mịch.

Tiếng khẽ đến độ tưởng như gió thoảng, Diệp Gia vốn chẳng để tâm. Nàng dùng một tay vồ lấy con gà. Cánh gà, cắt bớt, nay vươn dài. Nó bất chợt vỗ cánh, vút lên trung, dùng một chân đạp mạnh đỉnh đầu Diệp Gia. Con gà tức thì kêu quang quác, bay vụt qua hàng rào.

Diệp Gia vội vã đuổi theo, chạy kêu lớn: "Trời ạ! Con gà của !"

 

Loading...