Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 136

Cập nhật lúc: 2025-10-17 23:58:47
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn chúng là một nhóm mười , chờ trong hang núi sáu canh giờ, đương nhiên ai nấy đều lấm lem bụi đất. Chu Cảnh Sâm vốn thích sạch sẽ, thực sự chịu nổi cảnh bụi đất bám đầy đầu mặt mà trở về doanh địa nghỉ ngơi. Sau khi thập trưởng hạ lệnh về nghỉ ngơi, một lén đến hồ nước để rửa ráy. Cũng may xà bông thơm mang từ nhà tới, nếu y phục dính bẩn cũng chẳng thể sạch sẽ đến thế.

Diệp Gia ôm bọc giấy dầu nguyên vẹn của tảng đá lớn cách đó xa, liếc những động tác chậm rãi của . Trong lòng, nàng bất giác thầm nghĩ: Chu Cảnh Sâm chẳng cực kỳ đoan chính lễ nghi ? Làm để bản phong tình như thế ngay mắt nàng, giữa nơi vắng vẻ chứ? Được , cũng chẳng phô bày. Tóc rậm rạp, nửa che nửa khuất . Nghĩ đến đây, Diệp Gia liếc đang xổm bên bờ sông trong lòng khỏi đố kỵ, mái tóc như thật khiến ghen tị.

Đưa tay sờ lên đầu , tóc nàng hình như cũng nhiều.

Sau hồi lâu, mới thong thả khoác chiếc quần giặt sạch lên . Lớp vải ướt đẫm dính sát làn da. Đôi chân dài rắn rỏi, gân guốc. Lớp vải ẩm ướt ôm sát, còn khiến cảnh tượng thêm phần gợi tình hơn cả khi trần trụi.

Diệp Gia cố tình lờ , như thấy. Nàng đưa miếng thịt chiên giòn giấu trong n.g.ự.c cho : "Tặng . Đây là quà sinh nhật.”

Nhắc đến sinh nhật, Chu Cảnh Sâm bỗng ngẩn . Đã nhiều năm từng tổ chức sinh nhật, tự lúc nào quên bẵng . Một lát , khẽ cất lời cảm tạ: "Đa tạ gia nương nhớ thương."

Cúi đầu liếc , cần mở , khứu giác cảm nhận mùi thịt thơm nức.

Hắn khẽ cong khóe mắt, vươn tay khẽ gỡ một góc gói giấy . Quả nhiên là món điểm tâm thơm ngon. Ngón tay thon dài khẽ nặn một miếng, đưa miệng. Dù tướng ăn nhã nhặn, tao nhã vô cùng, song vẻ thanh lịch chẳng hề chậm tốc độ thưởng thức của . Miếng thịt chiên giòn xốp, thơm lừng tan chảy trong miệng, nụ mặt Chu Cảnh Sâm càng rạng rỡ thêm mấy phần: "Vẫn là gia nương nấu ăn ngon nhất. Thực tình, cơm canh chốn doanh trại quả thật khó nuốt trôi. Chút thời gian , chúng bằng hữu thấy đều gầy rộc ít."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-136.html.]

Diệp Gia bất giác thốt lên: "... Đừng tưởng rằng ngọt ngào vài lời là sẽ thường xuyên mang đến cho , mơ cũng đừng mơ!"

Chu Cảnh Sâm khẽ một tiếng, gật đầu: "Ồ, thật chăng?"

Diệp Gia hừ một tiếng. Thấy chậm rãi nuốt miếng thịt xuống, khóe môi khẽ nhếch. Ngay khi Diệp Gia nghĩ rằng điều gì đó, Chu Cảnh Sâm thu hồi vẻ mặt giả vờ bất cần, trong nháy mắt kế tiếp, khóe môi càng cong hơn nữa: "Vậy... Phải thì nàng mới thể thường xuyên mang đến cho đây?" Diệp Gia lườm một cái, chẳng buồn bận tâm đến .

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Gần tới tháng sáu, thời tiết càng ngày càng nóng bức. Có lẽ phía bắc nắng gắt hơn chăng, Diệp Gia luôn cảm thấy nắng ở vùng đất thể thiêu đốt đến tan chảy. Cho dù lúc đỉnh đầu bóng cây che, nàng vẫn cảm thấy nóng nực khó chịu. Nhất là đang xếp bằng mặt nàng, ngẩng mặt nàng, quả nhiên là một công tử thiếu niên thanh tú như vầng trăng rằm.

Có lẽ mái tóc quá dày, lâu như vẫn khô ráo.

Tính tình Diệp Gia vốn để ý tiểu tiết, liếc liếc . Cuối cùng, dù miễn cưỡng, nàng vẫn dậy đến bên cạnh .

Chu Cảnh Sâm thưởng thức một lát thấy no bụng. Lời mới cũng là giả dối, đúng là đồ ăn ở doanh trại chán. Nhất là bọn chỉ là tạp binh bậc thấp nhất, chút công huân nào vai, việc ăn uống tất nhiên càng kham khổ. Chu Cảnh Sâm để ý quá nhiều đến việc ăn uống đó là khi Diệp Gia đến. Diệp Gia tới , tất nhiên chẳng còn thiết tha đến món ăn tầm thường nữa.

Lúc , ngước mắt nàng, dáng vẻ chút mơ màng pha chút vô tội: "Nàng thế?"

 

Loading...