Xuyên Sách Gả Cho Phản Diện: Chính Thất Này Không Dễ Chọc - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:13:40
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đừng xem thường thứ , rửa mặt rửa tay sạch sẽ!" Tiểu nhị của cửa hàng son phấn thấy hai vây quanh thứ xà bông thơm , cũng vội vàng lên tiếng: "Thứ là hàng bán chạy, chỉ nhà giàu sang ở Trung Nguyên mới thể dùng tới. Trong cửa hàng của , vật phẩm đắt khách nhất chính là nó, hai vị lấy mỗi một thỏi ? Nếu lấy thêm một thỏi nữa, cửa tiệm của thể miễn phần lẻ."

"Không cần." Dư thị vốn quen ứng phó những chuyện , vẫn vô cùng thành thạo: "Chỉ là ngẫu hứng ghé xem, chưởng quầy cứ tiếp đãi khách nhân khác ."

Các nàng xà bông thơm, son phấn hương phấn một chút. Vật phẩm quả thực tinh xảo hơn trấn Lý Bắc đôi phần, nhưng bởi hạn chế về kỹ thuật và nhận thức thời đại, sắc hương phấn vẫn chỉ là một màu trắng bệch kém tự nhiên. Son phấn và son môi tuy thêm mấy màu khác, song thoa lên mặt cũng chẳng mấy phần đoan trang tươi tắn.

"Ta nhiều cách son môi, môi đỏ như chu sa, sắc đàn hương, môi đỏ thẫm, môi thâm đều hiểu chút, cách cũng chút ít. mà nguyên liệu cần dùng quá đỗi đặc biệt, giờ nghĩ đúng là xa hoa lãng phí." Dư thị cũng là bậc nữ nhân tinh tường nghệ thuật trang điểm. Phu nhân chốn Yên Kinh há chẳng ai nấy đều tinh thông son phấn ư? Nào quý nữ thế gia trang điểm thanh nhã, điểm tô hoa đào, phong thái lười biếng, nhan sắc mây bay, vẻ say rượu… muôn hình vạn trạng, mỗi nét vẽ đều tựa thành văn chương. Những thứ son phấn bột nước tầm thường thể lọt mắt Dư thị? Bà liếc vài lượt thôi, kéo Diệp Gia rời .

Diệp Gia nhận thấy khóe mi bà thoáng nét u uất, đoán chừng bà thấy cảnh mà sinh tình. Lẽ câu chuyện chỉ xoay quanh việc buôn bán mà thôi.

Chắc hẳn vì Diệp Gia thuyết phục, hiện giờ Dư thị cũng còn xem thường nghề buôn bán. Dù là cày cấy buôn bán, cũng chỉ để nuôi sống gia đình. Nếu buôn bán thể giúp gia đình sống sót, cũng là một con đường . Chẳng qua hiện tại Doãn An quân doanh, trong nhà từ nay về chỉ còn Dư thị, nương dâu và Nhuy Tả Nhi. Việc buôn bán vẫn do hai đảm đương.

Vừa nhắc tới con đường buôn bán, Dư thị lập tức còn buồn phiền nữa: "Hiện giờ xà bông thơm của chúng thể dùng , chẳng nên đem gửi tiệm son phấn để bán thử ?"

"Chuyện còn cửa tiệm hỏi han đôi chút." Diệp Gia vốn định tự bán lẻ, nhưng vốn bán điểm tâm, thật chút ăn nhập với xà bông thơm. Hơn nữa nhóm khách hàng cũng khác biệt, điểm tâm của thể khiến những nam nhân thô kệch, to lớn mua mấy phần, lẽ nào còn thể thuyết phục bọn họ mua mấy bánh xà bông thơm ? Nghĩ , liền từ bỏ ý định tự bán lẻ, chỉ đành gửi bán ở tiệm khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-ga-cho-phan-dien-chinh-that-nay-khong-de-choc-ysoh/chuong-114.html.]

câu các tiệm lớn thường khinh miệt kẻ nhỏ bé, trấn chỉ một tiệm son phấn, ngoài việc gửi gắm ở đó , trấn nào còn tiệm thứ hai, e rằng sẽ ép giá.

Dư thị tất nhiên việc ăn chỉ miệng là xong, bèn an ủi Diệp Gia: "Cứ từ từ. Vạn sự khởi đầu nan, bước đầu tiên của chúng định, con đường phía tất nhiên sẽ dễ . Có câu 'hữu xạ tự nhiên hương', vật ắt sẽ hàng."

Diệp Gia đương nhiên vội, kiên nhẫn trong việc kiếm tiền.

Đi dạo một lúc lâu trấn, Dư thị mua hai bọc điểm tâm mang về, họ liền nhờ ông Tôn đ.á.n.h xe đưa về nhà.

Khi ba về đến Vương Gia Thôn thì trời chạng vạng tối, Nhuy Tả Nhi cả ngày gặp thẩm nương và tổ mẫu, ở nhà bà Vương cứ đòi về. Lúc , tiếng xe bò liền co cẳng chạy vọt sân. Thấy tiểu nha đầu, Dư thị vội vã xuống ôm chặt lòng, Diệp Gia cũng mang theo một bọc điểm tâm đến nhà bà Vương, cảm tạ bà chăm sóc đứa bé.

"Có gì , chỉ là tiện tay chút thôi. Nhuy Tả Nhi ngoan!" Bà Vương bình thường ở nhà một cũng cô đơn. Có đứa bé chạy nhảy trông cũng náo nhiệt hơn nhiều. Hơn nữa, Diệp Gia khách sáo, Dư thị tính, giúp đỡ trông trẻ bà cũng vui lòng: "Đã tiễn khách xong xuôi ?"

Nói xong, bà Vương còn trêu ghẹo, nháy mắt với Diệp Gia.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

 

Loading...