Hệ thống 999 hận rèn sắt thành thép: [Đã bảo cô học hành tử tế cơ mà! Thời điểm nhân vật phản diện chỉ mới cảm tình với nữ chính, thích, nên sẽ trở mặt thành thù với nam chính.]
Lộc Khê: [ sách, còn ở bên cạnh ?]
Hệ thống: [... Cô cũng vẻ lý.]
Lộc Khê đổi một tư thế thoải mái tựa sofa: [Nói , giở trò gì trong đó?]
Một quả nho đưa tới, Lộc Khê nghĩ ngợi gì mà há miệng cắn lấy.
Nhai hai miếng đột nhiên cảm thấy đúng, Lộc Khê vẫn giữ nguyên động tác cắn, ngây sang bên cạnh.
Thẩm Trí từ lúc nào đặt máy tính bảng xuống, bên cạnh cô, bóc nho cho cô.
Thấy cô qua, Thẩm Trí nhướng mày: "Bộ phim truyền hình em thích xem ?"
Lộc Khê tùy ý liếc , là phim của Lam Thư Dung.
"Cũng ." Cô qua loa gật đầu, nuốt quả nho xuống, đưa qua một quả nữa.
Đầu ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng đang cầm một quả nho trong suốt như pha lê, giống như một tác phẩm nghệ thuật thượng hạng, cũng mắt.
"Sao ?" Giọng trầm ấm: "Không ngon ?"
"..." Lộc Khê liếc một cái, liếc một cái nữa, khẽ hé môi đỏ ngậm quả nho miệng: "Ngon."
Thẩm Trí xắn tay áo sơ mi trắng lên, thong thả bóc nho cho cô.
"Thấy vẻ mặt em đắn đo, còn tưởng nho chua."
"Đương nhiên ." Lộc Khê nhai quả nho trong miệng: "Em chỉ là ngờ, bóc nho cho em ăn."
[Có một đàn ông dung mạo tuyệt vời khí chất phi phàm ở bên cạnh bóc nho cho .]
[Đợi !]
[Mình hình như cảm nhận niềm vui của Trụ Vương.]
Cách hình dung ...
Thẩm Trí suýt nữa thì nhịn .
Anh ho khan một tiếng, trong lời đều mang theo ý : "Sao ? Chúng gần như là vợ chồng mà."
Lộc Khê sững , đó thản nhiên chấp nhận đút thứ hai của Thẩm Trí.
[Nếu tìm lý do cho , thì ăn thì phí quá.]
Vừa ăn cảm thán trong lòng:
[Không ngờ nho ở nhà Thẩm Trí cũng tự bóc.]
[Mình còn tưởng đều là giúp việc bóc xong mới bưng lên chứ.]
Thẩm Trí nhướng mày, tuy câu chút kỳ quặc, nhưng vẫn một chút ý vị trêu chọc.
Lại bóc xong một quả, Lộc Khê há miệng ăn một miếng.
Cô ăn nhanh, để ý môi chạm thứ gì.
Thẩm Trí thu tay về, mặt đổi sắc tiếp tục bóc nho.
đầu ngón tay nơi chạm đôi môi mềm mại của cô, như một dấu ấn khắc sâu đó, khó thể phai nhạt.
[Sao... thể mềm như .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-cung-he-thong-toang-roi-vi-hon-phu-nghe-thay-tieng-long-toi-roi/chuong-44.html.]
Thẩm Trí để lộ cảm xúc mà liếc cô gái một cái.
Cô đang hứng thú xem tivi, đôi môi hồng phấn dính nước nho, ánh lên một tầng nước bóng.
[Muốn hôn thử xem vị gì.
Ừm...
Chắc là vị nho.]
"King koong..."
Một tiếng chuông cửa vang lên, giúp việc mở cửa.
[Nhân vật chính đến ?]
Lộc Khê hứng khởi cửa.
Khoảnh khắc Lam Thư Dung xuất hiện trong tầm mắt, Lộc Khê lập tức nở một nụ thật tươi: "Dung Dung."
Lam Thư Dung hiển nhiên cũng ngờ sẽ gặp Lộc Khê ở đây, sự ngạc nhiên là niềm vui mừng.
"Khê Khê."
Nhìn hai phụ nữ đang ôm , Thẩm Trí mặt lạnh tanh, rút khăn giấy lau tay.
[Nhìn nụ mặt cô kìa, lúc gặp từng rạng rỡ như ?]
"Thẩm tổng." Giang Du Phong gần chào hỏi.
Thẩm Trí gật đầu, hiệu: "Ngồi ."
"Dung Dung, đây ." Lộc Khê kéo Lam Thư Dung sang phía bên .
Thẩm Trí lạnh lùng liếc cô gái một cái, sắc mặt càng tệ hơn.
Có khác ở đây là xa .
Hiển nhiên, Lộc Khê lúc hề để ý đến sắc mặt khó coi của Thẩm Trí, kéo Lam Thư Dung vài câu chuyện thì thầm.
Một ngày gặp như cách ba thu, tuy Lam Thư Dung cũng nhiều chuyện với Lộc Khê, nhưng mục đích đến đây, cô cũng quên.
Nói chuyện một lúc, Lam Thư Dung chính thức về mục đích đến đây.
Hai họ đến đây vì chuyện gì Lộc Khê đương nhiên quên, lúc họ bàn chuyện, cô liền ngoan ngoãn một bên, im lặng lắng , phiền.
Chuyện mà mấy họ bàn đều là về đối tác hợp tác, Lộc Khê hứng thú với chuyện , một lúc nhịn mà ngáp.
Lại ngáp thêm một cái nữa, Lộc Khê vội vàng che miệng, lén lút quan sát một vòng, ai chú ý đến , lúc mới yên tâm.
[Buồn ngủ quá.]
[Khi nào mới kết thúc đây?]
Thẩm Trí đang chuyện liền ngừng , nghiêng mắt liếc cô một cái.
Cô gái ôm gối tựa, co chân lên sofa, mắt tuy vẫn tivi, nhưng vẻ mệt mỏi mặt rõ ràng.
"Được." Thẩm Trí quyết định dứt khoát.
Lam Thư Dung và Giang Du Phong vui mừng , đều ngờ Thẩm Trí còn chịu nhượng bộ, bây giờ đột nhiên đồng ý.
đây đối với họ cũng là chuyện , vội vàng lên tiếng cảm ơn.