Xuyên Sách Công Lược Nam Phụ Đầu Bếp - 70
Cập nhật lúc: 2024-09-11 14:49:38
Lượt xem: 34
“Cô…”
Bà cụ Hàn không ngờ mình lại bị một tiểu bối doạ sợ, thẹn quá hóa giận không ở lại nữa, trực tiếp đứng dậy rời đi.
“Tớ đi xem thử.”
Lâm Ngữ Tĩnh nghĩ dù sao bà ta cũng lớn tuổi, sợ tức đến có chuyện, do dự hai giây vẫn đứng dậy đuổi theo
Một già một trẻ vừa ra khỏi quán cà phê, Ngô Hoan đã không nhịn được nói thầm: “Thật là, quan tâm loại người vô lý này làm gì…”
Thẩm Thanh Thanh cũng có chút thất vọng với Lâm Ngữ Tĩnh, cảm thấy nếu cô ấy đã chia tay với Hàn Thừa Trạch thì nên dứt khoát, thực sự không cần quan tâm đến người nhà anh ta, nếu không người khác còn tưởng cô ấy hối hận vì chia tay.
Nhưng hôm nay là sinh nhật Ngô Hoan, cô không muốn ảnh hưởng đến tâm trạng đối phương nên nói: “Được rồi được rồi, hôm nay là sinh nhật cậu, đừng nghĩ nhiều chuyện không vui như vậy.”
Dư Duyệt thường thích cãi nhau với Ngô Hoan, hôm nay lại an ủi vài câu xong cùng Thẩm Thanh Thanh kéo cô ấy rời khỏi quán cà phê.
Hôm nay bọn họ định tổ chức sinh nhật tại một quán lẩu nổi tiếng phục vụ chu đáo, đến trung tâm thương mại tiện đường mua bánh sinh nhật rồi đi thẳng đến nhà hàng lẩu.
Nhân viên quán lẩu vừa thấy bánh sinh nhật liền hiểu, ba người vừa ngồi xuống đã mang đến một đĩa trái cây dành cho sinh nhật, đồng thời hỏi lát nữa có muốn người ta đến chúc mừng không.
Ngô Hoan thường ngày là một cô gái sáng sủa, nhưng nghĩ đến việc nhân viên quán cầm bảng đèn hát chúc mừng sinh nhật mình, thu hút sự chú ý của cả quán thì thấy ngại muốn chết.
Đáng tiếc Thẩm Thanh Thanh và Dư Duyệt không cho cô ấy cơ hội từ chối, lập tức đồng ý.
“Được, vậy mời mọi người quét mã gọi món trước.” Nhân viên quán nói xong cũng đi sắp xếp.
“Cậu nói với Ngữ Tĩnh chưa?”
Lúc gọi món Dư Duyệt còn không quên quay đầu hỏi Thẩm Thanh Thanh.
Thẩm Thanh Thanh: “Nói với cậu ấy chúng ta vào quán rồi, cậu ấy vẫn chưa trả lời.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/70.html.]
“Vậy chúng ta gọi món trước, cậu ấy muốn ăn gì thì tới tự gọi sau.”
Bình thường chờ cô ấy lâu một chút cũng được, nhưng hôm nay là sinh nhật Ngô Hoan, cũng không biết khi nào cô ấy mới đến, Dư Duyệt thấy vẫn nên tập trung tổ chức sinh nhật trước.
Thẩm Thanh Thanh không phản đối, cùng bọn họ thảo luận gọi món ăn ngon.
“Nghe nói quán này có rất nhiều cách chế biến ngon, các cậu biết không?”
Thẩm Thanh Thanh không biết, nhưng cô cảm thấy nhất định nhân viên quán sẽ biết, thế là trực tiếp nói chuyện với người ta: “Chị ơi, quán các chị…”
Quán lẩu này nổi tiếng về cách phục vụ, cộng thêm bàn này tổ chức sinh nhật nên chị gái nhân viên cũng nhiệt tình nói nhiều hơn. Ví dụ như bánh bột chiên nhồi tôm, bánh bao lòng, viên tôm thịt bò lòng đỏ trứng muối, còn biểu thị có thể giúp một tay.
Hina
Nhân lúc chị gái nhân viên xoay người đi lấy đồ, Ngô Hoan nhỏ giọng nói: “Còn có thể như vậy!” Rõ ràng cô ấy không ngờ còn có thể trực tiếp nhờ người ta làm giúp.
“Sao lại không thể!” Thẩm Thanh Thanh thấy cô ấy hơi tròn mắt cũng không khỏi bật cười.
Các món ăn nhanh chóng được bày ra, nhân viên quán nhiệt tình đề nghị giúp bọn họ nhúng lẩu.
“Ngữ Tĩnh vẫn chưa trả lời sao?” Dư Duyệt hỏi.
Thẩm Thanh Thanh vừa nói chuyện với bọn họ nên quên mất, nghe vậy cầm điện thoại di động lên, lúc phát hiện Lâm Ngữ Tĩnh đã trả lời còn hơi vui mừng, nhưng nhìn rõ nội dung rồi lại không nhịn được nhíu mày.
[Thanh Thanh các cậu ăn trước đi, bà Hàn có chút không thoải mái, tớ ở cạnh bà ấy trước, không cần chờ tớ đâu.]
“Cậu ấy có việc không tới, bảo chúng ta đừng chờ.”
Thẩm Thanh Thanh không nói cô ấy có việc gì, nhưng cô ấy vừa mới đuổi theo bà cụ Hàn, hai người Ngô Hoan chỉ cần suy nghĩ một chút là đoán ra.
“Vậy chúng ta ăn trước.”
Xác định không cần đợi Lâm Ngữ Tĩnh, bọn họ để các chị nhân viên quán nhúng đồ ăn, cũng nhờ làm vài món tự chế biến không phức tạp.