Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Công Lược Nam Phụ Đầu Bếp - 63

Cập nhật lúc: 2024-09-11 14:48:21
Lượt xem: 69

Tần Cẩn Mặc nhìn cô khẽ nháy nháy mắt, cảm giác trái tim đập trật nhịp. Anh khẽ nhíu mày, giơ tay hơi xoa ngực, nói: “Tôi đi làm cá, cô còn muốn ăn gì không?”

“Anh tự xem rồi làm đi, dù sao thì món nào anh làm cũng ngon, tôi đều thích.” Từ trước đến nay, Thẩm Thanh Thanh đểu rất dẻo miệng với những người sẵn lòng nấu thức ăn ngon cho mình.

Ông cụ Hứa nhìn thấy hai đứa cháu cười cười nói nói, cảm thấy nửa đời sau của đứa cháu ngoại đầu gỗ phiền phức của mình cuối cùng cũng có bến đỗ rồi, ông cụ không kiên trì đòi nấu ăn nữa.

Khi Tần Cẩn Mặc bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, Thẩm Thanh Thanh vốn định vào giúp anh nhưng lại bị ông cụ Hứa cản lại.

Thẩm Thanh Thanh thấy vậy thì đành phải ngồi xuống tiếp tục nói chuyện với ông cụ.

Vì vậy trong căn bếp nhỏ, bên kia bận rộn chuẩn bị nấu cơm, bên còn lại thì môt già một trẻ ngồi vui vẻ trò chuyện.

“Woa, ông biết nhiều thứ quá!” Thẩm Thanh Thanh biết được rất nhiều kỹ năng trước đó mình không biết từ ông cụ, nghĩ đến việc mình có thể cần dùng tới khi vẽ truyện, trong giọng cô lộ ra vẻ kinh ngạc vui mừng.

Hina

Ông cụ Hứa thấy cô tuổi còn nhỏ lại hiểu rõ các kiến thức về ẩm thực, thậm chí còn có thể nói ra được một vài món mình không biết thì lại càng yêu quý cô.

“Cháu gái, bao giờ ông mới có thể nếm thử tay nghề của cháu?”

Có lẽ là do Thẩm Thanh Thanh rất am hiểu về ẩm thực nên ông cụ Hứa vô thức nghĩ rằng chắc chắn tay nghề nấu nướng của cô rất tốt nên trong lòng cũng bắt đầu chờ mong.

“À dạ… Cái này…”

Thẩm Thanh Thanh đang do dự không biết có nên nói với ông cụ rằng mình chỉ biết lý luận suông thôi không thì bên kia Tần Cẩn Mặc đã gọi cô một tiếng, bảo cô qua giúp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-sach-cong-luoc-nam-phu-dau-bep/63.html.]

“Ông ngồi chơi nhé, cháu qua giúp anh ấy một tay.”

Thẩm Thanh Thanh nói xong liền chạy cái vèo tới chỗ Tần Cẩn Mặc, phát hiện anh đang lọc xương vịt, kinh ngạc hỏi: “Sao anh biết tôi muốn ăn tam bộ áp!”

Tần Cẩn Mặc cười một tiếng không nói nhưng động tác trên tay lại trở nên gọn gàng linh hoạt.

“Anh tốt quá!” Thấy anh không nói, Thẩm Thanh Thanh nhìn sườn mặt nghiêm túc của anh, không nhịn được khen một câu.

Giọng nói mềm mại mang theo vẻ ngọt ngào rơi vào tai Tần Cẩn Mặc khiến anh lại lần nữa được trải nghiệm cảm giác tim đập bất thường. Nếu không phải anh phản ứng nhanh, kịp thời điều khiển d.a.o thì thiếu chút nữa là anh đã cắt phải con vịt đã sắp lọc xương thành công.

Bữa cơm trưa nay, tạm thời không đề cập tới những món khác mà chỉ nhắc tới cá quế chiên giòn thơm ngon cùng với tam bộ áp có vịt nhà béo ngậy, vịt trời thơm nức và bồ câu mềm thơm đã khiến cho Thẩm Thanh Thanh cảm thấy chuyến đi này rất đáng.

Nhưng lúc cô rời đi, ông cụ Hứa lại thực sự vô cùng khách sáo, không cho cô thức ăn thì thôi lại còn nhét cho cô một đống nguyên liệu nấu ăn.

Ông cụ với tư cách là một đầu bếp, việc thích nhất là nhận được nguyên liệu nấu ăn tốt nên có lẽ ông cụ suy bụng ta ra bụng người, công thêm việc ông cụ thực sự coi Thẩm Thanh Thanh là con cháu thân thiết nên mới làm như vậy. Nhưng tiếc là ông cụ không biết người nào đó chỉ biết nói lý thuyết vậy thôi chứ không biết làm.

“Biết thế tôi đã nói thẳng với ông là tôi không biết nấu ăn còn hơn, đúng là không nên quá sĩ diện mà.”

Thẩm Thanh Thanh nhân lúc Tần Cẩn Mặc tiễn cô, lén trả lại nguyên liệu nấu ăn cho anh, trong giọng nói lộ ra vẻ hối hận.

Tần Cẩn Mặc không biết an ủi người khác, đưa tay nhận lấy nguyên liệu nấu ăn, chỉ nói một câu không sao hết.

“Dù sao thì cũng là ý tốt của ông, anh cầm về nhớ đừng để ông thấy.”

Bởi vì lúc đi Thẩm Thanh Thanh đã nói rõ nên khi về lại quán Tần Cẩn Mặc lén la lén lút như trộm, bị một đầu bếp nào đó trong bếp nhìn thấy còn trêu ghẹo hai câu.

 

Loading...