Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 506
Cập nhật lúc: 2025-04-30 15:10:10
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tài xế kia nói: "Cháu hỏi đúng người rồi. Chú họ La, Hiểu Mộng là cháu gái trong tộc chú. Đừng nói đến thôn của chú, ngay cả thị trấn Hòa Bình cũng có rất ít nữ sinh viên, thậm chí cả nam sinh viên. Những năm gần đây, thị trấn có năm sinh viên đại học, CÓ một năm xuất hiện cả hai sinh viên, đó là một nam sinh học cùng lớp với Hiểu Mộng"
Vừa nhắc đến La Hiểu Mộng, chú tài xế đã có đề tài nói không dứt.
Ai bảo thôn của họ có một sinh viên đại học, lại còn là nữ sinh. Cô ấy còn là cháu gái trong họ, khi nhắc đến đều thấy vinh dự.
"Nghe chú nói, La Hiểu Mộng thật tài giỏi, nhà họ La các chú thật có phúc."
"Đúng thế, Hiểu Mộng thi đậu không phải đại học bình thường mà là Hoa Đại. Chàng trai trẻ, cậu có biết Hoa Đại không? Đó là một trong những trường đại học hàng đầu, điểm số thật cao" Chú tài xế liên tục khoe khoang cháu gái của mình.
Trình Tiêu cũng không ngắt lời chú ta, chỉ lắng nghe chú ta khoe khoang. Điều anh muốn biết nhất là thông tin gì đó về La Hiểu Mộng. Tốt nhất là có thể tìm hiểu từng li từng tí từ nhỏ đến lớn.
Chú tài xế cực kỳ dễ bắt chuyện, gặp Trình Kiêu và Tiểu Ngô thích nghe chú huyên thuyên, chú liền nói từng chút từng chút.
Chú ta thậm chí còn đề cập rằng La Hiểu Mộng khi còn nhỏ rất nhạy cảm, luôn khóc đòi về nhà.
Trình Kiêu đột nhiên nắm được trọng điểm hỏi chú ta: "La Hiểu Mộng không phải con ruột của ba mẹ cô ấy sao?"
DTV
Chú tài xế than thở: "Chuyện này cũng không phải bí mật gì, người ở thôn họ La ai cũng biết, thậm chí rất nhiều ngươi ở trấn Hòa Bình đều biết. Cháu gái kia của chú không phải do anh cả và chị dâu của chú sinh, là được họ nhận nuôi."
Tim Trình Kiêu đột nhiên kích động, tim đập thình thịch. Nhận nuôi?
Trong lòng anh hân hoan, điều đó có nghĩa là khả năng La Hiểu Mộng là em gái của anh ấy tăng lên?
"Vậy La Hiểu Mộng không muốn tìm ba mẹ ruột sao?" Trình Kiêu thăm dò hỏi.
Chú tài xế nói: "Tìm ba mẹ làm gì? Cháu gái chú hiếu thuận, từ nhỏ đã biết mình không phải con ruột nhà họ La, nhưng rất có hiếu. Cháu gái nói cho dù cha mẹ ruột có tìm đến cửa, cũng sẽ không nhận người thân, chỉ nhận nhà họ La. Nếu không phải nhà họ La nuôi nấng con bé, con bé đã bệnh c.h.ế.t trên đường rồi, con bé rất biết ơn, thật là một cô bé tốt."
Trình Kiêu im lặng, từ cuộc nói chuyện của chú tài xế, anh nghe ra được La Hiểu Mộng không muốn tha thứ cho ba mẹ mình.
Về phần vì sao không muốn tha thứ, anh cơ bản có thể đoán được một hai phần. Trình Kiêu hơi luống cuống, lúc đó anh không còn nhỏ, anh biết chuyện gì xảy ra.
Anh biết em gái mất tích như thế nào, cũng biết mẹ đã tức giận và đau lòng thế nào sau khi em gái mất tích.
"Từ những gì chú nói, cháu gái chú thật là một cô gái tốt"
Chú tài xế nói: "Chú đột nhiên thấy có duyên với hai cháu, không phải các cháu muốn đi thôn họ La sao, chú đưa các cháu đi không thu thêm phí.
Trình Kiêu không quan tâm việc không trả thêm phí, nhưng anh rất vui vì không phải đi bộ đến thôn họ La. Bọn họ may mắn đúng lúc gặp được thôn dân thôn họ La, vừa lúc tiện đường đến thôn họ La.
Lúc này Trình Kiêu cũng không che giấu, nói thật với chú tài xế: "Nói thật với chú, cháu tới đây tìm ba mẹ của La Hiểu Mộng"
Chuyện này không thể che giấu được, anh không nghĩ tới sẽ gặp phải chú họ của La Hiểu Mộng. Họ muốn đi tìm ba La mẹ La, chú tài xế này nhất định sẽ biết, còn không bằng nói cho chú ta biết chú ta còn có thể dẫn họ đến nhà họ La.
Chú tài xế cũng không suy nghĩ nhiều, tưởng là bạn của La Hiểu Mộng, chú cười ha hả nói: "Hai đứa là bạn học của Hiểu Mộng à?"
"Cháu và cô ấy là bạn học, đều là sinh viên Hoa Đại, bạn trai của cô ấy ở trong công ty của cháu.”
"Ý cháu là Ti Tuấn Kiệt phải không? Đứa trẻ này lớn lên cùng Hiểu Mộng, là bạn học từ nhỏ. Sau khi hai đứa cùng học đại học, hai gia đình đã đính hôn. Tốt nhất là đợi hai đứa tốt nghiệp rồi kết hôn." Chú tài xế cũng biết Ti Tuấn Kiệt, cười ha ha đem chuyện cũ nói ra.
Chú tài xế không có nhiều tâm cơ, rất chất phác, nhưng không biết Trình Kiêu tới là để tìm kiếm sự thật về thân thế La Hiểu Mộng.
Rất nhanh, họ đã đến thôn họ La.
Thôn họ La và thôn Hạ Hà không có nhiều chênh lệch, người dân trong thôn rất vui vẻ, không có nhiều phiền muộn. Từ khi được chia ruộng đất, mọi người càng có động lực hơn.
Có động lực hơn, lại còn có thể ra ngoài kinh doanh, cuộc sống cũng tốt hơn, khi cuộc sống tốt hơn, mọi người cũng đều vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-506.html.]
Tâm trạng tốt đương nhiên cũng không có nhiều chuyện xấu xa.
Cho dù có cãi nhau, cũng chỉ vì một ít việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, cãi xong rồi sẽ không để bụng. Lần sau gặp nhau cũng hòa nhã trở lại.
Chú tài xế dừng xe trước cửa nhà họ La, chú hộ: "Anh cả, chị dâu, nhà hai người có khách.
Ba La đang sửa ghế ngoài sân, còn mẹ La đang nhổ cỏ trong vườn rau sau nhà. Nghe được tiếng hô của chú tài xế, hai người dừng việc đang làm, một ngươi ngẩng đầu lên, một người đi ra từ sau nhà.
Trình Kiêu vừa bước vào sân đã thấy ba La mẹ La đi ra, nhiệt tình chào hỏi họ.
Hai người lớn tuổi, nhìn là biết nông dân chất phác. Người có thể chăm sóc tốt cho đứa trẻ không phải con ruột như La Hiểu Mộng vậy, tất nhiên là người tốt.
"Hai người là...?" Ba La bối rối khi nhìn thấy Trình Kiêu, bởi vì ông không biết hai người.
Mẹ La đã vào phòng rót trà cho hai người.
"Chào chú, cháu là bạn học của La Hiểu Mộng, cháu tên Tiêu Trình, đã từng phỏng vấn La Hiểu Mộng nhưng bên trong xảy ra chút chuyện, không có tuyển dụng cô ấy!" Trình Kiêu tự giới thiệu.
Cha La vừa nghe anh giới thiệu đã biết anh là ai, thở dài: "Tôi biết cậu là ai, lý do cậu đến đây. Ngồi xuống uống cốc nước đi" Sau đó, ông nói với chú tài xế: "A Bình, chú cũng ngồi xuống đi?"
"Em không ngồi đâu, em còn có việc phải làm, em đi ngay đây. Tối em lại qua uống rượu với anh cả." Chú tài xế phất phất tay đi ra ngoài.
Lúc này, mẹ La từ trong nhà đi ra.
Trên thực tế, mẹ La cũng đã đoán được mục đích đến đây của nhóm Trình Kiêu, ngay cả khi Trình Kiêu không tự giới thiệu, ông bà cũng đoán được hai người là ai.
Hai ngày trước, ông bà nhận được thư từ con gái, trong thư có viết một số chuyện.
Mẹ La và chồng thương lượng một chút, biết chuyện này không sớm thì muộn cũng sẽ đến.
Họ vẫn luôn nghĩ đến chuyện này có thể xảy ra, nhưng không đoán được nó đến nhanh như vậy.
Họ thương lượng chưa bao lâu Trình Kiêu đã đến rồi.
Người ngoài rất ít khi đến thôn họ La, hơn nữa còn nói giọng Bắc Kinh, họ đã từng nghe Hiểu Mộng nói qua giọng này nên ít nhiều có thể nhận ra.
Điều gì nên đến vẫn sẽ đến.
Thở dài một hơi, mẹ La bưng nước ra.
Ba La lấy một cái bàn vuông nhỏ đặt lên bàn.
Bốn người ngồi trước bàn vuông nhỏ, không ai nói gì.
Ba La lấy ra một gói thuốc lá, t.h.u.ố.c lá loại tốt hai mao một bao, là do con gái mua cho ông lúc về từ trường học. Ông vẫn luôn không nỡ hút, thấy hai người Trình Kiêu đến nên mới quyết định lấy ra đãi khách.
Nhưng chính ông vẫn không nỡ hút.
Trình Kiêu nói: "Cảm ơn chú, cháu không hút thuốc."
Lại mời Tiểu Ngô, Tiểu Ngô cũng lắc đầu: "Cháu cũng không hút Ba La bỏ gói t.h.u.ố.c lá đắt tiền trở lại túi, lấy ra một ít t.h.u.ố.c lá vụn và bắt đầu cuốn.
"Chú, bọn cháu...”
"Hai cậu đến đây vì Hiểu Mộng phải không?" Ba La lấy một điếu thuốc, châm lửa, rít một hơi giữa hai bàn tay run rẩy, "Tôi biết các cậu đến đây để làm gì, Hiểu Mộng đã viết thư nói cho chúng tôi rồi"
Họ biết lý do Trình Kiêu đến, nhưng không đuổi hai người ra ngoài.