Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 499

Cập nhật lúc: 2025-04-30 15:09:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng đối với Lục Tư Hoa, một cơ hội có thể trong thời gian rảnh rỗi mà tạo một mối làm ăn để kiếm chút tiền ấy tốt như thế, sao bà ấy có thể từ bỏ?

Bà ấy còn nghe rằng, huyện Nghi An là nơi xuất hiện vạn nguyên hộ đầu tiên, vạn nguyên hộ này còn là trong số giữa những hộ kinh doanh cá thể.

“Mẹ, mẹ thật tuyệt vời! Hôm nay là cuối tuần, con được nghỉ, con cùng mẹ đi nha. Vãn Vãn hết sức ủng hộ bà ấy, cô muốn cùng tham gia vào công việc bán buôn của mẹ Tô.

Lục Tư Hoa cũng không từ chối, dù sao bây giờ là cuối tuần Vãn Vãn được nghỉ, lần đầu tiên mở quán buôn bán, trong lòng bà ấy cũng không biết làm thế nào, có con gái ở bên thì lá gan bà ấy sẽ lớn hơn.

Lòng Tô Cần ước ao một hồi, nhưng có là cuối tuần thì ông ấy cũng không được nghỉ. Hiện giờ ông ấy đã được thăng chức làm giám đốc, có rất nhiều chuyện đều cần ông ấy xử lý, ngay cả cuối tuần cũng không có thời gian nghỉ ngơi.

“Đi thôi!” Vãn Vãn đã giúp Lục Tư Hoa chuẩn bị xong xuôi hết thảy, cô đẩy chiếc xe đẩy nhỏ mà Tô Cần chế ra rồi lên đường.

Hiện giờ huyện Nghi An đã cực kỳ náo nhiệt.

Ngày trước muốn ra ngoài mua gì đó thì nhất thiết phải đến Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị, nếu như đến chợ đen mua thì phải tự gánh vác rủi ro, điển hình là bị bắt.

Không giống như bây giờ, khắp nơi đều có thể thấy người ta mở quán bán.

Tuy toàn bộ thành thị trông có hơi hỗn loạn, nhưng khung cảnh phồn thịnh phát đạt khiến ai nấy đều tràn ngập hy vọng.

Mấy chục năm trước đây đã phải chịu kìm nén quá nhiều, áp lực đến mức chẳng ai dám nói năng lung tung ở nơi làm việc, chỉ sợ một khi bọn họ không cẩn thận là sẽ bị người bắt.

Nếu có thể thành thật ngồi yên thì nhất định không được chạy lung tung, nếu có thể không nói bậy thì nhất định phải ngậm chặt miệng.

Sau khi thứ áp lực này bị loại bỏ, giống như ánh mặt trời xuất hiện trong một ngày tuyết rơi, khiến lòng người bỗng chốc vì chúng mà nở rộ.

Vãn Vãn đẩy chiếc xe đẩy nhỏ đi dạo trên đường cùng mẹ Tô, nhìn đâu đâu cũng toàn là người với người, một số người còn mở quán bán đồ.

Có người mở quán BBQ nướng, có người luộc bắp, có người làm đủ loại thức ăn sáng, cũng có người làm đủ loại món ăn vặt thơm ngon.

Hầu hết các loại thức ăn ngày nay tại những quán đó đều rất xanh và tốt cho sức khỏe, không như khá nhiều chủ quán đời sau vì kiếm tiền mà cái gì cũng dám thêm vào thực đơn, kể cả những thứ ảnh hưởng đến sức khỏe cũng bỏ vô.

Thức ăn bây giờ, là tự nhiên nhất.

Mặc dù gần đây Lục Tư Hoa đã nghiên cứu một thời gian, nhưng vì chưa từng làm ăn bao giờ, vì thế sau khi chân chính bước xuống phố, dọn quầy mình xong, bà ấy lại đột nhiên luống cuống tay chân.

Bà ấy không biết phải làm như thế nào, như thế nào để mời chào khách.

Lần trước khi bà ấy quan sát những chủ quán đó, thấy bọn họ chỉ cần dùng giọng hô lên là có thể mời gọi khách tới. Bây giờ cũng vậy, xung quanh có không ít chủ quán đứng đó la to, giọng càng lúc càng lớn.

Lục Tư Hoa vẫn đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Lần đầu tiên buôn bán, bà ấy vẫn còn chưa quen, vẫn chưa thể vứt bỏ mặt mũi của mình mà không màng tất cả hô to chào khách.

“Mẹ, mẹ làm bánh bao hấp và bánh bao chiên đi sau đó tỏa mùi thơm bay ra. Phần còn lại cứ để con, con sẽ ra chào khách.” Vãn Vãn cũng biết da mặt mẹ mình mỏng, chủ yếu là vì bà ấy chưa từng buôn bán gì nên mới không biết phải làm sao.

Vậy cứ để cô, chỉ cần mẹ dựng đứng được thương hiệu, sau này sẽ có rất nhiều khách ruột mà xem.

Cô tin mẹ mình nhất định có thể xử lý tốt.

Lục Tư Hoa nghe xong cũng hiểu ra. Chỗ bán đã được dựng lên, tất cả các dụng cụ đều đã được sắp xếp ngay ngắn, bánh bao hấp và há cảo cũng đã được bày biện xong xuôi. Chỉ cần mang đi hấp hoặc chiên thì mùi thơm lập tức tỏa ra ngay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-499.html.]

Cô rất thiên vị đối với đồ của nhà mình, đảm bảo chúng sẽ có thể khiến người đã ăn sẽ muốn ăn thêm. Chỉ cần bọn họ cắn một ngụm thôi, chắc chắn họ sẽ ở lại và mua thêm vài cái.

Tích tiểu thành đại, lợi nhuận chắc chắn sẽ rất tốt.

Rất nhanh, bà ấy đã đặt bánh bao vào l*иg hấp, sau lại đặt chảo lên bếp, bắt đầu chiên bánh bao chiên của bà.

Chẳng mấy chốc, hương thơm của bánh bao chiên đã bắt đầu bay ra đầu tiên.

Lúc này, Vãn Vãn bắt đầu hò hét vào đám đông đang đi trên đường lại: “Ông đi qua bà đi lại. Nhanh nhanh vào xem, mau ghé lại nhìn một cái, đến nếm thử đi! Bánh bao chiên vừa thơm vừa giòn vừa ngon đây! Ba người đầu tiên được miễn phí ăn thử một cái, hai mươi cái đầu tiên giảm còn tám mươi tám phần trăm thôi, chỉ có một ngày hôm nay, chuyện tốt như vậy đừng nên bỏ lỡ. - Cô gì ơi, cô có — — muốn nếm thử một cái không? – Chú ơi, chú thử một cái nhé? —— Lại đây nào, cậu bạn nhỏ, em có muốn ăn bánh bao chiên không, ăn ngon lắm nè"

Rất nhiều người đã dừng chân vì mùi hương kia thật sự quá thơm.

Có người hỏi: “Bánh bao chiên này bao nhiêu một cái?"

Vãn Vãn nói: “Năm xu một cái, mười cái năm mươi xu, hai mươi cái một đồng, lấy một cái không?"

Người vừa hỏi sau khi nghe được giá thì dừng bước, một cái nhìn có vẻ không đắt, nhưng một cái có thể được bao nhiêu? Còn không đủ để tắc kẽ răng.

Vãn Vãn đương nhiên nhìn ra những người này còn đang do dự, cô nói: “Bánh bao chiên này là dùng nhân thịt heo tươi đấy, còn phải dùng dầu chiên, chi phí bỏ ra rất nhiều, mua với giá này thật sự không đắt. Chú à, hay chú ăn thử một cái trước, nếm được hương vị rồi chú lại quyết định có mua hay không nhé"

Nhưng ông chú kia vẫn còn hơi do dự, thật ra anh ta muốn nếm thử miễn phí một cái, nhưng nếm rồi mà không mua thì sẽ rất xấu hổ.

Cậu bé bên cạnh anh ta không kìm được kéo tay anh ta: “Ba ơi, con muốn ăn"

Vãn Vãn chớp chớp mắt nhìn anh ta, cậu bé cũng mong ngóng mà nhìn anh ta, ra sức liếʍ môi, ánh mắt dán chặt vào bánh bao chiên.

DTV

Cuối cùng ông chú kia cắn răng một cái, đưa ra quyết định, cùng lắm thì sau khi nếm thử miễn phí, anh ta sẽ mua một cái khác cho con mình.

Rất nhanh, Vãn Vãn đã đặt một cái bánh bao chiên được bọc trong bọc vào tay đứa nhỏ: “Cẩn thận nóng nhé, ăn từ từ."

Cậu bé vừa ngửi được mùi thơm đã dùng sức nuốt nước miếng một cái, cậu muốn nuốt ngay miếng bánh bao chiên này vào bụng, nhưng nó thật sự quá nóng.

Khó lắm mới chờ được nó nguội một tí, cậu cắn một miếng. Ngay lập tức, cậu chỉ cảm thấy hương vị thơm ngon ngọt ngào bùng nổ trên đầu lưỡi, chỉ ba năm lần cắn xuống đã ăn hết cái bánh bao chiên.

Những người xung quanh đều đang nhìn cậu nhóc, có người hỏi cậu: “Ăn ngon không?"

Cậu bé “ừm ừm ừm” gật đầu liên tục: “Ngon quá, ngon thật đấy! Con chưa bao giờ ăn bánh bao chiên nào ngon như vậy. Ba, con muốn ăn nữa."

Vừa rồi khi con trai đang ăn ông chú đều có thể ngửi được, đúng thật là cực kỳ thơm. Cộng thêm lớp thịt bên trong quả thật nhìn rất tươi, cái bánh này bán năm xu cũng không đắt, dù sao người ta cũng dùng nguyên liệu thật.

Anh ta nghiến răng nghiến lợi, nói: “Cho tôi lấy năm cái, —— không, lấy mười cái” Cũng chỉ có năm mươi xu thôi mà, anh ta vẫn mua được.

Quan trọng là vì con trai thích ăn, dù có tiếc đi nữa thì chút tiền anh ta cũng bỏ được.

Vãn Vãn phấn khởi, thoáng chốc đã bán được mười cái, khởi đầu tốt vậy, về sau chắc chắn sẽ có nhiều khách tới mua hơn nữa.

Quả nhiên cô đã đoán đúng, những vị khách khác cũng muốn ăn thử bánh bao chiên.

Vãn Vãn nói: “Chỉ còn có hai tấm vé ăn thôi, những cái sau phải mua, hai mươi cái đầu tiên có thể được giảm giá còn tám mươi tám phần trăm"

Nếu mấy giây trước còn có người lưỡng lự, hiện tại đã không còn ai chần chừ nữa.

Loading...