Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:49
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ nghĩ, cậu ấy lại gắp thức ăn cho Lục Tư Hoa. Đũa dừng lại, lại gắp thức ăn cho Tô Cần và ba anh em Kiến Quốc, chu đáo mọi mặt.

Tô Kiến Quốc làm mặt quỷ với cậu ấy.

DTV

Kiến Binh và Kiến Dân không hiểu lắm, ăn món Trình Kiêu gắp cho bọn họ.

Cả gia đình, ăn uống vui vẻ hòa thuận.

Quả nhiên ngày hôm sau Tô Kiến Hoành tới nhà, anh ta tới cảm ơn Kiến Quốc.

Nếu không là Kiến Quốc ra chủ ý cho anh ta, cái nhà này anh ta quả thực không tách được. Những người trong nhà khó chơi cỡ nào, không phải anh ta không biết, đúng là vô cùng khó chơi a.

Lúc ấy Kiến Quốc nói với anh ta, anh ta nhất định phải tỏ ra yếu thế trước, chịu chút nỗi khổ da thịt, mới có thể thành công tách hộ.

Anh ta làm theo, quả nhiên làm được thật, xác thật quá tốt rồi.

Tay không rời hộ, tuy rằng không được chia cái gì cả, nhưng anh ta thấy thế là đủ.

So với chú hai, tuy rằng nhà chú hai được chia chút đồ, nhưng lại bị tổn thương sâu hơn anh ta nhiều.

So sánh ra, anh ta may mắn hơn chú hai nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-341.html.]

Nghe chú hai nói muốn để nhà cho anh ta ở, còn để cho anh ta ở nhà trong huyện, anh ta cảm động đến mức không lời nào diễn tả được.

"Chú hai, thật sự rất cảm ơn chú, con thật lòng không biết nên biểu đạt lòng biết ơn của con thế nào. Ba mẹ ruột của con cũng không suy nghĩ cho con, chỉ nghĩ tới lợi ích của bọn họ, chỉ có chú hai mới tính toán cho con. Anh ta thật lòng không biết nên cảm ơn nhà chú hai thế nào, chẳng những giúp anh ta nghĩ kế, còn cho anh ta ở nhờ, đúng là ngời tốt a, thế mà lúc trước ba anh ta luôn nói chú hai của anh ta ích kỷ ra sao.

Tô Cần nói: "Đứa nhỏ này, con là cháu của chú, sao chú có thể không lo lắng cho con được? Con là một đứa trẻ ngoan, không giống như ba con, chú Hai sẽ nguyện ý giúp con. Nhớ kỹ, con và đám Kiến Quốc là anh em họ, một bút viết không ra được hai chữ Tô, sau này đi ra ngoài, nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau, phải tương thân tương ái, biết chưa?"

Tô Kiến Hoành nói: "Chú hai, con sẽ ghi tạc trong lòng. Cả nhà chú đều có ân với con, con sẽ ghi nhớ trong lòng mãi không quên"

Ngoài miệng Kiến Hoành không thể nói ra được hết toàn bộ lời muốn nói, nhưng những gì anh ta nói đều là lời nói thật, cả đời này anh ta sẽ không quên ơn nghĩa nhà chú hai đã cứu tế anh ta.

Ở thời điểm anh ta khó khăn nhất, có thể vươn tay ra giúp anh ta, sao anh ta có thể quên phần ân tình này được chứ?

“Con là một đứa trẻ ngoan, sau này nhà bác cả phải dựa vào con, ba con... Quên đi, không nói đến anh ta nữa. Sau này nhà bác cả phải dựa vào con lập môn hộ, chú hai tin tưởng con. Chăm chỉ học tập, nghe nói sẽ khôi phục kỳ thi đại học, con theo Kiến Quốc cùng nhau học tập, nếu như có thể thi vào đại học từ sớm, đó là tốt nhất"

Tô Kiến Hoành nói: "Chú Hai, con biết rồi" Suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Chú Hai, thi đại học sẽ khôi phục thật sao? Chú có nghe được tin tức gì về phương diện này không?"

“Mặc dù chú không nghe được, nhưng phỏng đoán có thể khôi phục. Con nghĩ xem, xây dựng quốc gia cần nhân tài, nhiều trường đại học như vậy, ắt sẽ có lúc phải khai giảng, đây là chuyện sớm muộn. Chú nghe Vãn Vãn nói, con bé nói là giáo sư Lý nói, quốc gia sẽ khôi phục kỳ thi đại học trong mấy năm tới. Tô Cần cân nhắc, rồi vẫn nói tin tức này cho Kiến Hoành biết.

Tô Kiến Hoành dùng sức bóp nắm đấm, trong lòng vô cùng nhảy nhót. Nếu quả thật có thể khôi phục kỳ thi đại học, như vậy anh ta kiên trì muốn lên trung học phổ thông là đúng.

Trước kia anh ta nghĩ, sau khi tốt nghiệp trung học sẽ giống chú Ba cũng tìm một công việc trong thành phố, nhưng nếu thật sự có thể khôi phục kỳ thi đại học, vậy nhất định anh ta phải tham gia kỳ thi đại học này.

Loading...