Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-04-28 14:07:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Tô Kiến Hoành đi, cả nhà con trai thứ hai vừa ăn cơm, vừa nói chuyện này.

Lục Tư Hoa cũng lo lắng cho đứa nhỏ Kiến Hoành này, đừng nên giống với bọn họ, chuyện tách hộ gian nan như thế.

“Ông xã, anh nói xem đứa nhỏ nói Kiến Hoành này có thể tách hộ được không?"

Tô Cần suy nghĩ một lát rồi nói: "Kiến Hoành không giống anh, chắc là thằng bé có thể tách hộ được. Anh ấy không thể không thừa nhận, trước đây quả thực anh ấy đã băn khoăn quá nhiều, cuối cùng để cho cả nhà phải chịu khổ theo.

Nếu như anh ấy giống với Kiến Hoành, có thể hạ quyết tâm, có tâm lý không tách cũng phải tách như thế, có lẽ nhà họ đã sớm có thể hạnh phúc từ nhiều năm trước rồi.

Cũng may cuối cùng anh ấy cũng nghĩ thông suốt, gác lại tình thân ở tận đáy lòng, không hề đi cưỡng cầu điều gì nữa.

Vãn Vãn vẫn luôn chú ý tin tức bên nhà cũ, không để cho cô bé chờ lâu, rất nhanh bên kia đã truyền đến tin tức.

Kiến Hoành và bên đó đánh nhau rồi!

Gương mặt Tô Kiến Hoành xanh mét, trừng mắt nhìn đôi ba mẹ tốt, ông bà nội tốt trước mặt, trái tim như bị dập nát.

Trái tim có thể nghiêng tới mức đó sao? Anh ta là cháu trai ruột, con trai ruột của bọn họ. Ngẫm lại, nghĩ tới chú Hai, lại cảm thấy đây là chuyện bọn họ có thể làm được.

Dù sao so với Tô Tảo Tảo mà bọn họ sủng ái nhất mà nói, đứa con trai/cháu trai này là anh ta có đáng gì đâu? Anh ta nghỉ học, có thể giúp đỡ trong nhà kiếm tiền, nếu như vẫn để cho anh ta đi học, ai sẽ nuôi sống cái nhà này?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-336.html.]

Tách hộ, đó là chuyện nghĩ cũng không cần nghĩ, vừa rồi lời của bọn họ đã nói rất rõ ràng.

Anh ta lau mặt, ngay cả nhìn bọn họ một cái thôi cũng có vẻ dư thừa, người nhà thế này không cần cũng được.

“Mày đi đâu? Mày về ngay cho tao!” Tô Đại Lực chống gậy đi ra, chỉ vào Tô Kiến Hoành rống lên.

Tô Kiến Hoành không quay đầu lại, cơ thể hơi dừng một chút, anh ta nói: "Con cảm thấy con ở nhà cũng là người thừa, mọi người cứ tương thân tương ái với Tô Tảo Tảo đi thôi"

Tô Vũ Đình đứng trước cửa phòng, bình tĩnh nhìn một màn trước mắt, khóe miệng lại lộ ra nụ cười châm chọc. Anh trai tốt của cô ta a, anh trai cả ngốc cả hai đời đều đi theo nhà chú hai, trong mắt cũng chỉ có nhà chú hai, chẳng lẽ anh ta đã quên, mình mới là em gái ruột của anh ta sao?

Tô Văn Văn đã cho anh ta uống canh mê hồn gì? Để cho anh ta hai đời – không, cả ba đời đều đối xử với cô ấy tốt như vậy? Đời thứ nhất, cả nhà chú hai giàu có, anh ta muốn đạt được chỗ tốt thì thôi, ai bảo gia cảnh nhà chú hai phú quý ngập trời cơ chứ? Đời thứ hai, nhà chú hai đã thành gia đình sa cơ thất thế, Tô Vãn Vãn bị cô ta đạp vào bùn đất, nhưng sao anh ta còn đối xử với Tô Văn Văn như vậy? Đời này, càng không phải nói, đối nghịch với cô ta khắp nơi, giống hệt như cô ta không phải em gái ruột của anh ta vậy.

Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà anh trai cô ta lại đối xử tốt với Tô Vãn Vãn mà không đối xử tốt với em gái ruột là cô ta?

Con mắt nhìn anh ta dường như đã biến thành thù hận, trong lòng cô ta đã gán cho Tô Kiến Hoành cái mác anh trai xấu xa.

“Kiến Hoành à, trong nhà như bây giờ, con nỡ bỏ đi thật sao? Chân ba con gãy rồi, em gái con lại còn nhỏ, một người phụ nữ như mẹ con thì có thể làm cái gì?” Ông nội Tô vẫn luôn không nói gì đột nhiên mở miệng.

DTV

Lúc này cuối cùng Tô Kiến Hoành cũng quay đầu lại, nhìn mái tóc bạc phếch của ông nội, ánh mắt vẩn đυ.c, lưng còng, đang dùng ánh mắt chờ đợi nhìn anh ta. Bỗng anh ta nở nụ cười: "Ông nội, ông muốn con biến thành chú hai trước kia sao, làm trâu làm ngựa cho cái nhà này, sau đó cưới vợ sinh con, để rồi vợ con con lại làm trâu làm ngựa cho đại gia đình này? Sao các người có thể ích kỷ như vậy?"

Loading...