Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 285

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:42:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ông còn dám chửi chúng tôi? Ông tưởng ông là ai chứ, một ông già xấu xa, là một tên tội phạm, tôi phải... " Bà nội Tô tức điên lên, bà ta mà lại bị một tên cải tạo chửi, thì làm sao bà ta nhịn được? Bà ta liền to miệng chửi lại.

Tô Vũ Đình bị dọa sợ khϊếp rồi, vội vàng lôi áo quần của bà nội Tô: “Bà nội ơi, bà đừng chửi nữa, đó là chủ ý của con, bà đừng trách ba ông ấy, là con làm sai"

Chỉ mong sao ông Thạch và giáo sư Lý đừng trách cô bé, thật sự không trách cô bé, cô bé cũng hết cách rồi.

“Tại sao bà không được chửi? Bọn họ đều là tội phạm, là những tên xấu xa, đi lừa cả một đứa con nít, lừa con bé lấy lương thực cho bọn họ."

Lần này thì, mặt của giáo sư Lý cũng đen lại.

Giáo sư Lý là nho nhã nhất, môi trường làm việc trước đây của ông ta, làm cho ông ta luôn thân thiện với mọi người. Khí phách của phần tử trí thức, khiến cho mặt của ông ta đỏ dần lên, ông ta nói: “Bà nói bậy!"

“Tôi nói bậy cái gì? Cái túi lương thực đó còn nằm trên đất đó, không phải là của Tảo Tảo nhà chúng tôi đem tới sao? Con bé chỉ là một đứa trẻ thì biết gì chứ? Nếu không phải các ông lừa con bé, thì tại sao con bé lại đem tới đây? Bà nội Tô chống tay lên hông đứng chửi.

Mặt của Tô Vũ Đình đã đen không thể đen hơn được nữa, tức đến mức sắp thổ cả huyết rồi, ấn tượng của cô bé, cô bé không dễ dàng gì mới có cơ hội này, vậy mà lại bị bà nội Tô phá huỷ rồi.

Không có lúc nào, so với thời khắc này, lại làm cô bé tức giận đến vậy.

DTV

Nếu không phải là cô bé muốn giữ hình tượng trước mặt hai ông già đó, thì cô bé có khả năng sẽ mở miệng chửi bà ta rồi, thật là quá đáng!

Tô Vũ Đình bị Lưu Chiêu Đệ bồng đi, bà nội Tô chống cây gậy, đi được hai bước, quay đầu lại: “Các ông nhớ kĩ cho tôi, các ông mà còn làm phiền đến con bé Tô Tảo Tảo nhà chúng tôi, tôi sẽ cho các ông biết tay!"

Rồi bà ta bước lui lại, để lấy túi lương thực đang nằm trên mặt đất xách về. Túi lương thực này cũng chỉ hai cân, nhưng không thể lãng phí cho mấy người này ăn, trong nhà có của lắm sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-285.html.]

Hai cân cũng không tính là nặng, bà ta loạng choạng đi theo hai mẹ con Lưu Chiêu Đệ.

Bà ta nghe ở phía trước Tô Vũ Đình đang oán trách Lưu Chiêu Đệ: “Mẹ à, sao mẹ với bà nội lại tới đây? Cơ hội tốt như vậy, con...

“Gì mà cơ hội tốt hả? Mấy người đó là ai chứ? Là người con có thể dây vào sao? Con còn nhỏ nên chưa biết, sau này con phải chú ý chút, đừng có tiếp xúc với mấy người ở chuồng bò đó"

Tô Vũ Đình tức giận.

Tô Vũ Đình thật sự bó tay với hai người này rồi, làm hỏng cơ hội của cô bé, vậy mà còn nói như vậy nữa, cô bé mở miệng để nói lại. Thì nhìn thấy ở đằng trước cách chỗ này không xa, có hai người đang đi tới, hai đứa con nít, một cao một thấp, còn có hai con ch.ó chạy theo họ.

Đó không phải là Trình Kiêu và Tô Vãn Vãn sao?

Hôm nay là cuối tuần, hai người họ đi đâu vậy? Còn dắt theo cả chó của họ nữa?

Cô bé muốn nhảy xuống khỏi người Lưu Chiêu Đệ lại bị Lưu Chiêu Đệ bồng chặt không nhúc nhích được, cô bé hét: "Con muốn xuống tự mình đi."

Bà nội Tô nói: "Đừng có cho con bé xuống, rồi lại không biết con bé sẽ chạy đi đâu nữa, lỡ như con bé lại chạy tới chỗ chuồng bò đó."

Tô Vũ Đình thật sự rất muốn nói cho hai người đó biết, hai người vừa nãy không phải là những nhân vật nhỏ đâu. Cũng chính là người họ Tiêu đó....

Họ Tiêu sao? Tiêu Trường Chinh? Hình như vừa nãy cô bé có nghe giáo sư Lý gọi ông Tiêu đó là Tiêu Trường Chinh.

Ban nãy cô bé không nhớ, cũng không để ý tới, bây giờ mới đột nhiên nhớ ra.

Cô bé nói, hèn chi cứ cảm thấy người đó quen quen, hình như đã gặp ở đâu rồi. Đó chính là kiếp trước của cô bé, thường nhìn thấy ông ấy ở trên ti vi chứ gì?

Loading...