Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 263
Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:41:11
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chắc chắn là cô bé nghe thấy lời khiến cô bé lo lắng, lúc này mới không giấu được tâm sự mà nói với anh ta.
Đương nhiên Tô Vãn Vãn không biết thế giới nội tâm của Tô Thành Tài, càng không biết anh ta lại đổ những lời mà cô bé nói lung tung lên đầu Tô Tảo Tảo.
Cô bé nói rất chân thành: "Chú ba, chú tốt với Văn Vãn, nhất định Vãn Vãn sẽ thật lòng đối xử tốt với chú. Chú không tốt với Vãn Vãn, cho dù những lời người khác nói là giả, cháu cũng không tốt với chú."
Giọng điệu đó của đứa bé Vãn Vãn, âm thanh mềm mại kia, không những không khiến Tô Thành Tài tức giận, trái lại còn khiến anh ta càng thêm thích cô bé.
Bản thân anh ta thích nói chuyện cong quẹo, nhưng lại không thích người khác cũng nói chuyện lòng vòng với anh ta, càng thích kiểu như Vãn Vãn hơn, bụng dạ thẳng thắn. Có gì thì nói đó, có chuyện thì nói, không giấu ở trong lòng, như vậy không mệt, cũng khiến anh ta cảm nhận được sự thật lòng.
Anh ta xoa đầu Vãn Vãn: "Chú ba thật lòng tốt với cháu, tuyệt đối không giả dối."
Lại nói với Tô Cần: "Anh hai, anh đừng nghe người khác nói lung tung, anh là anh ruột của em, sao em có thể không thật lòng như lời người ta nói kia chứ." Anh ta vội vàng muốn bày tỏ tấm lòng chân thành.
Tô Cần không nói phải, cũng không nói không phải, chỉ xua tay: "Được rồi, ăn cơm đi, thức ăn nguội hết rồi"
Trong lòng Tô Thành Tài có chút căng thẳng, anh ta không đoán được ý của anh hai.
Lục Tư Hoa lại không nói gì, đối với người em chồng này, tâm trạng của cô ấy có chút phức tạp, không biết nên nói gì mới phải.
Ở nhà anh hai, Tô Thành Tài cảm nhận được sự thả lỏng trước giờ chưa từng có, không cần suy nghĩ quá nhiều, không có những chuyện phiền phức so đo đến so đo đi như với nhà anh cả trong hai năm gần đây.
Anh ta không thích tiếp xúc với người có lòng tư lợi quá nặng, như vậy sẽ khiến anh ta cảm thấy rất mệt mỏi.
Anh hai và chị dâu sẽ không xin anh ta làm chuyện gì, cũng không có những chuyện ngoài tư lợi, ở chung với nhà anh hai, anh ta không cần phải suy nghĩ nhiều.
Nếu như muốn yêu cầu gì đó với nhà anh hai, chỉ cần đối xử tốt với bọn họ là có thể nhắc đến chuyện mà anh ta cần. Chỉ bằng điểm này, anh ta thích qua lại với nhà anh hai, chứ không phải với nhà anh cả.
Dù sao nhà anh cả cũng toan tính quá nhiều, anh ta rất không thích.
Ba mẹ thì tốt, nhưng dù sao cũng già rồi, nhiều khi cũng không thể giúp được anh ta.
Muốn trở nên nổi bật, trèo lên trên, thứ nên hy sinh thì vẫn phải hy sinh.
Sau bữa cơm, hai anh em Tô Cần nói chuyện trong sân một hồi lâu.
Vốn dĩ Tô Vãn Vãn muốn đi nghe lén, nhưng lại bị Lục Tư Hoa ôm lấy, cô bé không ra được.
Cô bé suy đoán có lẽ là liên quan đến những lời mà hôm nay cô bé nói, chắc là chú ba đi bày tỏ tấm lòng chân thành với ba rồi.
Còn việc bày tỏ tấm lòng chân thành là thật lòng hay là giả dối, không biết được.
Hai mẹ con đứng ở cửa phòng bếp nhìn ra bên ngoài, thấy hai anh em bọn họ nói chuyện hình như rất vui vẻ. Thậm chí hai người còn nhìn thấy Tô Thành Tài có vẻ mặt ngạc nhiên, sau đó trên mặt xuất hiện một chút phấn khởi.
Tô Vãn Vãn tò mò, ba đang nói chuyện gì mà khiến chú ba vui vẻ như vậy?
Ngay cả hai mẹ con đứng ở xa xa bên kia cũng có thể nhìn thấy rõ sự vui vẻ trên mặt kia, vậy chắc chắn là nói chuyện gì đó có lợi cho chú ba rồi?
"Mẹ, chú ba sẽ đối xử tốt với chúng ta chứ?" Tô Vãn Vãn ngẩng đầu lên hỏi mẹ.
Lục Tư Hoa lắc đầu, cô ấy cũng không biết, chú ba đang nói chuyện với Tô Cần, không biết đã nói những gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-263.html.]
Có điều cô ấy cũng không cần đợi quá lâu, Tô Cần sẽ nói với cô ấy.
DTV
Quả nhiên Lục Tư Hoa đã đoán được, Tô Thành Tài vừa đi, không cần Lục Tư Hoa hỏi, Tô Cần đã nói hết mọi chuyện cho mẹ con bọn họ.
Bao gồm cả cuộc đối thoại của hai anh em.
"Em ba nói với anh là chú ấy đối xử thật lòng với chúng ta, bảo anh đừng không nhận người em trai là chú ấy. Lúc đó anh thấy chú ấy như thể phải chịu ấm ức lớn lắm, chắc là chú ấy mâu thuẫn với bên nhà nội rồi?"
Em ba chưa từng nói chuyện với anh ấy như giây phút đó, nói ra hết mọi điều khó xử của mình, tâm sự với anh ấy, nói mình cứ ở mãi nông thôn, học thức không có nơi để phát huy, có chút đáng tiếc.
Đương nhiên anh ấy biết em ba có học thức tốt, thành tích của chú ấy ở trong trường luôn là số một số hai. Nhưng chỉ bởi vì trong nhà không có quan hệ, lúc chú ấy tốt nghiệp mới không thể tìm được công việc tốt.
Bây giờ công việc ở thị trấn tốt như vậy, có việc nào mà không cần phải có nhiều quan hệ? Cho dù là nhân viên tạm thời trong quán cơm quốc doanh cũng không phải là ai muốn vào làm cũng được, càng đừng nói đến những công nhân viên chức trong nhà máy lớn.
Ngay cả công việc trong Đội vận chuyển kia của anh ấy, nếu không nhờ quan hệ của anh rể thì sao có thể đến lượt anh ấy?
Nói đi nói lại, vẫn là do nhà họ Tô không có mạng quan hệ.
Lục Tư Hoa nghe vậy lại phản đối: "Với địa vị của chú ba ở nhà, bên nhà nội còn có thể khiến chú ấy bị ấm ức?"
Ai cũng nhìn thấy thái độ của bên nhà nội đối với chú ba, đó là thiên vị đến cực hạn. Anh ta mà phải chịu ấm ức ở bên đó ư? Dù nói thế nào, Lục Tư Hoa cũng sẽ không tin.
"Đúng vậy, ông bà nội thương chú ấy như vậy, ngay cả nhà bác cả cũng phải đứng sang bên cạnh, sao chú ba lại phải chịu ấm ức được chứ?" Dù thế nào Tô Kiến Quốc cũng không tin.
Ai cũng có thể bị ấm ức, chỉ có chú ba là không có khả năng bị ấm ức.
Ngay cả Tô Vãn Vãn cũng gật đầu liên tục, chỉ sợ là chú ba lại dùng chiêu bán thảm, muốn ba nể tình anh em để hòa thuận với chú ấy.
Xem ra lòng ba lại mềm rồi đúng không?
Tất nhiên Lục Tư Hoa biết tính cách của chồng mình, thông cảm cho anh em thì vẫn thông cảm, nhưng nhiều khi vẫn phải có nguyên tắc.
Bây giờ anh ấy đã trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng đã thay đổi rất nhiều. Giờ cũng chỉ còn lại một phần trách nhiệm một phần tình thân với bên nhà nội, những cái khác chẳng còn gì nữa.
Lục Tư Hoa lại hỏi anh ấy: "Vậy anh trả lời như thế nào?"
Tô Cần nói: "Anh nói, anh chưa bao giờ không coi chú ấy là anh em, chỉ có bên nhà nội không coi anh là con trai là anh em. Chỉ cần chú ấy đối xử thật lòng với anh, đương nhiên anh cũng sẽ thật lòng với chú ấy, nếu không miễn bàn mọi chuyện."
Tô Vãn Vãn âm thầm like cho ba Tô, câu trả lời này khiến người ta không tìm được chút sai lầm nào.
Anh cả luôn nói ba hay mềm lòng, dễ dàng bị nhà nội lừa, thật ra Vãn Vãn không cho là như vậy.
Mềm lòng đúng là ưu điểm và cũng là khuyết điểm của ba Tô, nhưng có đôi khi mềm lòng tốt bụng chưa chắc đã là chuyện xấu.
Đương nhiên đối với bên hà nội, có đôi khi tốt bụng chưa chắc đã có thể nhận được sự đáp trả tương ứng. Nhưng chỉ cần là người có chủ tâm, thái độ làm người sẽ là đặt mình trong hoàn cảnh của người khác.
Chỉ có điều chuyện mềm lòng không thể dùng với bên nhà nội mà thôi.
Với bên nhà nội, chỉ cần ba mềm lòng, dù chỉ là một chút xíu cũng có thể lập tức lấn tới, có thể chiếm bao nhiêu lợi ích thì cứ chiếm bấy nhiêu.
"Ba, ba đáp câu này hay quá" Tô Kiến Quốc cũng giơ ngón cái với ba mình, thật ra ba cũng không phải là người dễ lừa gạt.
Biểu cảm trên mặt Lục Tư Hoa dịu xuống, lại hỏi anh ấy: "Chú ba nói thế nào?"