Xuyên Qua Thời Không Xuyên Sách Sảng Văn - Chương 259

Cập nhật lúc: 2025-04-27 15:41:03
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi cô bé được hai mươi tuổi, không những không bỏ lỡ bài vở, mà còn hoàn thành tất cả các môn học ở trường đại học, thậm chí còn đang xem xét chuyên ngành để học nghiên cứu sinh.

Nếu không phải do không qua khỏi căn bệnh đấy, có khả năng cô còn tự học xong chương trình tiến sĩ.

Thật không may... Tất cả đều không có nếu như.

Vì buồn chán, nên cô bé muốn đi dạo xung quanh.

Mang theo Tia chớp, việc đi dạo quanh thôn là hoàn toàn an toàn, không gặp bất kỳ nguy hiểm gì.

Không ai dám bắt nạt cô bé, Tia chớp mà điên lên, rất hung ác.

Sau đó, cô bé lại đυ.ng phải Tô Vũ Đình.

Đây là lần thứ hai họ gặp nhau sau cuộc trò chuyện đó.

Vãn Vãn nhẩm tính thời gian, đã bao lâu rồi họ không gặp nhau? Chắc là tầm một tháng, thời gian cứ thế trôi qua nhanh thật.

Chớp mắt một cái, một tháng đã trôi qua.

Tô Vũ Đình cũng đứng ở đó, nhìn Tô Vãn Vãn ở phía trước, rất lâu cũng không nhúc nhích.

Con chó lớn bên cạnh Tô Văn Vãn khiến cô ta thấy sợ hãi, luôn cảm thấy con ch.ó đó có ác cảm với mình, không cần phát ra tiếng gầm gừ, cho dù chỉ bị nó nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng cô ta cũng có cảm giác run sợ không diễn tả được.

Con mắt Tia chớp, tựa như có thể câu hồn, có thể làm cho linh hồn của cô ta ở chỗ sâu phát ra ớn lạnh, để mặc cho linh hồn mình không khỏi run rẩy.

Con chó c.h.ế.t tiệt này!

DTV

Sớm muộn gì cũng phải tìm cách gϊếŧ nó, giống như gϊếŧ nó ở kiếp trước.

Tô Vãn Vãn không biết trong lòng Tô Vũ Đình đã nổi lên ý định gϊếŧ Tia chớp, cô bé vẫn mang theo Tia chớp tiến về phía trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-thoi-khong-xuyen-sach-sang-van/chuong-259.html.]

Dường như Tia chớp cảm giác được Tô Vũ Đình có địch ý, đột nhiên dừng lại, sau đó nhe răng nhếch miệng, làm ra dáng vẻ công kích.

Toàn thân Tô Vũ Đình căng thẳng, cô ta hét lên: "Tô Vãn Vãn, quản cho tốt chó của em đi!"

“Tia chớp!” Tô Vãn Vãn hét lên, hành động tấn công của Tia chớp dừng lại. Vãn Vãn lại nhìn Tô Vũ Đình, "Tia chớp từ trước đến giờ chưa bao giờ tấn công người khác bừa bãi, nó làm như vậy, chắc chắn là do chị làm nó có cảm giác.

Tô Vũ Đình nghiến răng nghiến lợi, gần như muốn nghiến nát răng, Tô Vãn Vãn này sao lại phiền phức như vậy?

“Con chó của mày thật đáng chết, còn dám hù dọa Tảo Tảo nhà tao, xem tao có đánh c.h.ế.t mày không!” Đột nhiên, một cái chổi bay tới, Vãn Vãn kinh ngạc kêu lên, muốn chạy đến ngăn cản.

Lúc này cô bé cũng nhận ra kia là bà nội Tô. Lúc này bà ta đang cầm một cây chổi trong tay, cũng không biết tại sao bà ta lại cầm chổi xuất hiện ở đây.

“Bà nội!” Tô Vãn Vãn hô to.

Bà Tô như bị trúng độc, trừng mắt nhìn cô bé, "Mày phải bồi thường tiền, mày là đồ hèn hạ như mẹ mày! Mày mang theo chó hù dọa Tảo Tảo làm gì? Nói cho mày biết, đừng vì lúc trước Tảo Tảo đẩy mày một cái mà mày muốn báo thù! Mày dám báo thù, tạo lập tức gϊếŧ con ch.ó này!"

Tô Vãn Vãn trợn mắt, cô bé hoàn toàn có thể tin tưởng, bà Tô nhất định sẽ làm như vậy, chuyện gϊếŧ một con chó, làm sao bà ta có thể không làm được?

Thậm chí hành động gϊếŧ cô bé còn dám làm, huống chi Tia chớp chỉ là một con chó.

Trong mắt bà Tô, con ch.ó chỉ là một con súc sinh thôi, dù có c.h.ế.t cũng không ai nói gì.

Tô Vãn Vãn rất yêu quý Tia chớp, nhưng cô không muốn bởi vì nguyên nhân từ cô bé, mà nó sẽ bị bà Tô gϊếŧ.

Dù có khó chịu đến đâu, cô bé cũng không còn cách nào khác ngoài việc im lặng dẫn theo Tia chớp, vượt qua bọn họ, đi sang một bên.

Bà nội Tô vẫn nắm chặt cây chổi trong tay, nhìn chằm chằm vào Tô Vãn Vãn và Tia chớp, như thể đang nhìn chằm chằm vào thứ gì đó.

Tô Vũ Đình không ngừng run rẩy, vừa rồi cô ta thực sự sợ hãi.

Con chó Tia chớp quá quỷ dị, bị nó hung tợn nhìn chằm chằm, thậm chí cô ta cảm giác cả linh hồn mình cũng đang run rẩy.

Loading...